Hạng D
13/12/06
1.078
6.112
113
mấy ảnh chém thôi. thèng bạn em bán bánh canh, sau dư tiền mở cty BĐS to tướng...:3dcuoi:

mở đi anh, em ủng hộ, quán mì gần nhà em bay đi đâu mất dồi...

đúng đấy mí anh

em có anh bạn bỏ việc tiến suỹ về chỗ chó ị bên Q2 bưng phở

nhưng vẫn ở căn hộ cao cấp, mua ót phíc teo dờ Man nơ

Con học trường Anh Quốc một năm mất 1 con Innova

Xây nhà phố có mặt tiền 12m , thang máy lên từng tầng, phòng Gym 1 người tập mà máy nó còn nhiều hơn cả SalaGym
 
Hạng C
14/6/11
691
30.164
93
Long An
Tag anh chủ @nghip51 vô cho ảnh được phản biện :D

Hehehe thôi anh nào thấy F&B thì cứ nhảy vô, mình sợ nhảy ra rồi :). Foodcost mà 50% thì chỉ có lỗ sặc gạch đó anh.
Anh chỉ nên làm F&B tay mơ nếu anh có mặt bằng chùa. Và cũng phải nhảy vô ngồi ôm nó nha anh, remote control là chỉ có từ chết đến bị thương. Lính anh tăm với giấy chùi đít nó cũng chôm nữa đó anh
Mà trên đây có anh bán phở nà. Hỏi anh coi anh lời bao nhiêu và khổ như thế nào, ảnh than cho nghe :)

lợi nhuận bình thường
thấy a nghiep51 ko ?
chừng nào thấy ảnh đi audi A8, mua biệt thự PMH hay biệt thự sala 100 tỏi thì mới gọi là lời khủng
mà lời khủng thì người ta tranh nhau làm rồi

Tại ảnh ham chơi bán có một buổi sáng kiếm 5,7 chục chai tháng là nghỉ. Nếu ảnh bán 16h/d thì đã giàu không chỗ trốn dồi :)

Quán của ông Nghi OS đó bán không kịp lơi tay, chất lượng ngon, bán 45K/tô có thêm chén thịt thêm

Quan trọng là lợi nhuận có đáng với cái khổ không thôi chứ ngồi không ăn lương cũng khổ chết mẹ chứ sướng gì đâu

Riêng quán phở của ông Nghi đó chắc lợi nhuận khủng à, siêu xe thì không đáng mua chứ nhà 1-2 căn nội thành chắc là chuyện nhỏ thôi
 
Hạng C
1/1/07
703
7.657
93
44
Hồi đó lúc trước khi mình nhảy vô F&B, mình thấy bọn Hoàng Yến buổi sáng trong mall hàng nhập vô nó cân từng cọng hành. Hồi đó mình cứ cười miết :).

Lúc mình làm thiệt thì mình đã hiểu tại sao tụi nó làm vậy :D. Tối tối anh nào đi ca karaoke King ở khúc Hai Bà Trưng, mấy anh coi tụi nó xách cân ra cân từng bịch đá. Mà ly nước suối đó nó bán 70K và cái bịch đá gần chục ký được nhà thầu bỏ với giá vài chục ngàn :).

Mỗi cái chỗ bán hủ tiếu lề đường thôi, số lượng chủng hàng phải mua bảo đảm không dưới 50 đến 70 món, ko làm mình cũng có thể kể cho anh nghe khoảng 30 món. Tự làm tự quản thì ok, mướn 1 đứa vô thôi là 1 tỷ chuyện đẻ ra. Ko đi sâu đi sát cả năm đầu, nhiều khi bán đông nghẹt mà càng bán thì càng lỗ. Mà làm F&B độc nhất ở cái chỗ nhiều khi đếch hiểu tại sao lỗ luôn :).

Lấy chuyện bán phở làm ví dụ chơi cho anh luôn. Ví dụ trái chanh nha, anh biết giá chanh nó dao động từ 8K bây giờ có lúc nó vọt lên gần 50 60K / ký ko? Anh mà ko quản tốt thằng cắt chanh nó chỉ cắt lười thôi, cắt miếng to đùng hoặc bé xíu người ta vắt ko được phải vắt 2 3 miếng. Một ký chừng được 15 đến 20 trái. Mỗi lần nó cắt ra 1 đống, để chỉ cần lâu 1 chút là nó xấu hết đẹp ( cắt nhiều quá lúc tiệm gần đóng cửa thì lại phải bỏ vì ko xài cho ngày mai được). Cắt trước thì bị xấu, còn lúc sát gần mới cắt bữa nào khách đông vừa hối vừa chửi là anh quắn chân lên ngay. Một lần cắt chanh quán lớn lớn khoảng 20 bàn là cắt gần cả ký, lạng quạng là bay cha nó mấy chục ngàn. Mấy chục ngàn đó là lương 2 giờ của thằng bưng bê đó anh :)
Thuực tế trục quan sinh động.
Quản nhân viên rất khó. Vì là lao động phổ thông, thik làm giận nó nghỉ.
Ko phải tất cả nhưng đa phần các bạn ấy ko xác định lâu dài, ở xa thì sáng tới trể, ở gần thì cũng rủ nhâu đi chơi khuyea hoạcư nhật nhẹt, đồ thì có khi diếm của quán.
Nói chung làm được như Nhân quán hoặc Phú vương thì đỡ hơn.
Phú vương mở quán thứ 2 ngoài q1 rồi. Chắc ổn
 
Hạng C
25/7/11
840
49.981
93
Mình chỉ nói khó chứ ko nói là hoàn toàn ko lợi nhuận. Mình chỉ nói anh làm F&B thì có rất nhiều chuyện anh phải thay đổi nhất là mấy anh làm việc văn phòng.

Mấy anh gặp mình ở ngoài rồi thì biết mình rất nhẹ nhàng mềm mỏng. Vậy mà deal với lính bên F&B lúc đầu mình cũng nhẹ nhàng lịch sự mà riết mình nổi khùng chửi chúng nó như chửi chó. Mà vui nhất là chửi vậy tụi nó lại làm ngon lành :).

Và chuyện ngon lành nhất là phải bám thật chặt bám cho đến khi mà cái bảng cân đối doanh thu của anh chi chít vài trăm mục, mà chỉ cần một mục vọt lên vọt xuống chừng 10% anh biết ngay lý do tại sao và có cách giải quyết thì hãy làm.

Mà làm cho đã đến lúc mình đặt tay xuống gối nằm suy nghĩ, giờ mở cái thứ 2 thứ 3 thứ 4 thì làm sao mình phân thân ra đây các anh? Giờ người ta đi làm mình cũng phải làm, giờ người ta nghỉ mình càng phải làm. Những bữa lễ, tết là những bữa căng thẳng nhất vì lợi nhuận nhiều khi thấp hơn cả ngày thường vì đơn giản cái gì cũng tăng: nhân công nhân 3, tiền cọng rau, miếng chanh cũng tăng, trong khi công suất phủ kín thì vẫn thế. Trước lễ tết thì phải chạy đôn chạy đáo trữ stock vì sợ hết hàng sớm, tủ lạnh tủ đông là trưng dụng sạch sẽ. Tính mà ko kỹ là ăn đạn vì quá nhiều stock dư ...
Tối nào lính về là bu lại ngồi kiểm stock, tính toán ngày mai phải lấy cái gì lấy bao nhiêu, 1kg gà lên giá chừng 5000 đồng thôi là ảnh hưởng đến thằng bán cơm gà bao nhiêu? Vì đơn giản mình ko thể lên xuống liên tục như chợ .. Mình absorb đến chừng nào thì mình phải tăng ...

Anh mà ko ngồi ở đó nghe khách ở đó họ chửi, thì làm sao anh kịp thời điều chỉnh kịp. Thấy khách ăn quăng lại chừng 50 60% là phải ra hỏi khách tại sao khách bỏ, khách ko nói thì nhiều khi đồ khách bỏ lại anh phải ăn thử coi lý do tại sao? Thấy cái gì đa số khách ko xài thì liệu mình có thể tiết kiệm được ko? Ví dụ như đưa khách dĩa giá trụng ít lại etc ...

T7 CN là coi như bám trụ trăm phần trăm con cái là quên luôn. Thế nên mình mới bỏ đó anh, chứ thực ra mình vẫn thích làm F&B lắm. Ngoài chuyện tiền bạc và cái vụ khoái chế món ăn của mình ra, thấy khách ăn mà quay lại chừng 1 2 lần một tuần là mình vui cả ngày. Vậy cho nên anh có đi ăn ở đâu mà thấy ngon mà có ông bà chủ hay ngồi đó thì đến nói chuyện với họ một tiếng để họ biết phải điều chỉnh như thế nào hoặc khen họ để họ vui mà cày tiếp. Nha anh :)
 
Hạng C
25/3/10
677
23.635
93
Mình chỉ nói khó chứ ko nói là hoàn toàn ko lợi nhuận. Mình chỉ nói anh làm F&B thì có rất nhiều chuyện anh phải thay đổi nhất là mấy anh làm việc văn phòng.

Mấy anh gặp mình ở ngoài rồi thì biết mình rất nhẹ nhàng mềm mỏng. Vậy mà deal với lính bên F&B lúc đầu mình cũng nhẹ nhàng lịch sự mà riết mình nổi khùng chửi chúng nó như chửi chó. Mà vui nhất là chửi vậy tụi nó lại làm ngon lành :).

Và chuyện ngon lành nhất là phải bám thật chặt bám cho đến khi mà cái bảng cân đối doanh thu của anh chi chít vài trăm mục, mà chỉ cần một mục vọt lên vọt xuống chừng 10% anh biết ngay lý do tại sao và có cách giải quyết thì hãy làm.

Mà làm cho đã đến lúc mình đặt tay xuống gối nằm suy nghĩ, giờ mở cái thứ 2 thứ 3 thứ 4 thì làm sao mình phân thân ra đây các anh? Giờ người ta đi làm mình cũng phải làm, giờ người ta nghỉ mình càng phải làm. Những bữa lễ, tết là những bữa căng thẳng nhất vì lợi nhuận nhiều khi thấp hơn cả ngày thường vì đơn giản cái gì cũng tăng: nhân công nhân 3, tiền cọng rau, miếng chanh cũng tăng, trong khi công suất phủ kín thì vẫn thế. Trước lễ tết thì phải chạy đôn chạy đáo trữ stock vì sợ hết hàng sớm, tủ lạnh tủ đông là trưng dụng sạch sẽ. Tính mà ko kỹ là ăn đạn vì quá nhiều stock dư ...
Tối nào lính về là bu lại ngồi kiểm stock, tính toán ngày mai phải lấy cái gì lấy bao nhiêu, 1kg gà lên giá chừng 5000 đồng thôi là ảnh hưởng đến thằng bán cơm gà bao nhiêu? Vì đơn giản mình ko thể lên xuống liên tục như chợ .. Mình absorb đến chừng nào thì mình phải tăng ...

Anh mà ko ngồi ở đó nghe khách ở đó họ chửi, thì làm sao anh kịp thời điều chỉnh kịp. Thấy khách ăn quăng lại chừng 50 60% là phải ra hỏi khách tại sao khách bỏ, khách ko nói thì nhiều khi đồ khách bỏ lại anh phải ăn thử coi lý do tại sao? Thấy cái gì đa số khách ko xài thì liệu mình có thể tiết kiệm được ko? Ví dụ như đưa khách dĩa giá trụng ít lại etc ...

T7 CN là coi như bám trụ trăm phần trăm con cái là quên luôn. Thế nên mình mới bỏ đó anh, chứ thực ra mình vẫn thích làm F&B lắm. Ngoài chuyện tiền bạc và cái vụ khoái chế món ăn của mình ra, thấy khách ăn mà quay lại chừng 1 2 lần một tuần là mình vui cả ngày. Vậy cho nên anh có đi ăn ở đâu mà thấy ngon mà có ông bà chủ hay ngồi đó thì đến nói chuyện với họ một tiếng để họ biết phải điều chỉnh như thế nào hoặc khen họ để họ vui mà cày tiếp. Nha anh :)
mấy anh chưa thấy cảnh mỗi nửa tháng, một tháng phải mở kho lạnh ra đếm từng lít dầu ăn, cân từng ký thịt, đếm từng con cá, con gà là như thế nào đâu :)