Hạng D
19/6/10
1.809
439
113
Còn lại

“Cái lặng im, cái trơ trọi, nhưng cũng là cái bất diệt.”

Đứng giữa những vách đá đỏ sẫm và những tàn tích loang lổ ở Calico Ghost Town, ta như chạm vào hơi thở còn sót lại của một thời vàng bạc huy hoàng rồi vụt tắt. Những bức tường bằng đất đá sụp đổ, khung cửa bỏ trống mở ra khoảng trời sa mạc khô khốc, tất cả gợi cảm giác vừa hiu quạnh vừa trầm mặc.

Trong sự im lặng của không gian, dường như vẫn văng vẳng đâu đây tiếng cuốc chim đào quặng, tiếng vó ngựa gõ trên con đường bụi mù, và cả tiếng cười của những người thợ mỏ hy vọng tìm thấy giấc mơ đổi đời. Thế nhưng, thời gian đã cuốn trôi mọi huyên náo, để lại thị trấn như một bảo tàng ngoài trời, nơi chỉ còn những bức tường tan vỡ kể lại câu chuyện phồn vinh ngắn ngủi và sự khắc nghiệt của tự nhiên.

Calico không chỉ là một “thị trấn ma” nó còn là một lời nhắc nhở rằng mọi sự giàu sang đều có thể tan biến, chỉ có đất đá và ký ức là còn ở lại, làm chứng cho sự mong manh của những tham vọng con người trước sa mạc bất tận.
Còn lại