Hỡi các đấng nam nhi đáng kính, hãy cho tôi biết gần đây điều gì khiến bạn vui? Có thể là nhậu, có thể là lúc bàn tán với vài tay bạn về bộ hình “nóng bỏng đậm tính nghệ thuật” của cô nàng hotgirl nào đó, cùng đọc các lời bình luận lên án đạo đức của cô nàng, rồi tự mình thêm thắt những đồn đoán cô ta là gái gọi cao cấp ra sao, tham tiền thế nào… sau đó rất hể hả. Thế rồi, chuyển sang chuyện công việc nơi công sở căng thẳng, bị sếp sạc cho một trận vì làm hỏng chuyện, bị kẻ mạnh hơn chửi mình là ngu mà không thể cự cãi, ra đường thì kẹt xe, về nhà lại gặp vợ càu nhàu lương lậu, giá cả leo thang… Niềm vui dường như cứ đang tắt dần, phải làm sao đây?
Bạn còn tin vào sự hồn nhiên và những cảm xúc điên rồ không? Đã bao lâu rồi bạn để cái đầu quyết định mọi điều trong cuộc đời mình thay vì lắng nghe cảm xúc mà con tim dẫn dắt? Bạn có thấy mệt mỏi và khô kiệt không? Tôi hỏi nhiều người bạn những câu hỏi này, những con người từng sôi nổi, hay ho, nội tâm phong phú, hầu hết họ chỉ nhún vai, lắc đầu và than thở “cuộc đời mà”, và còn “trách nhiệm”, “gánh nặng gia đình”… Tôi lại hỏi họ: “Nhưng bạn chọn tất cả những điều đó mà?”, câu trả lời tôi nhận được là: “Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng theo ý mình” hoặc đại loại như vậy, tức là đổ lỗi cho một điều gì đó.
Dường như cười không còn dễ như chúng ta vẫn làm. Sự thanh thản đang trở thành kim cương giữa cuộc đời này. Bạn thử nhìn xem xung quanh mình có bao nhiêu người đang thanh thản và hạnh phúc? Những ngày lễ lớn, bạn thử ngồi ở một góc và nhìn dòng người đông nghìn nghịt chen chúc đưa nhau đi chơi giữa trung tâm, bạn đếm được bao nhiêu khuôn mặt thực sự vui? Đến đi chơi bây giờ cũng là một cuộc tranh đoạt, giành giật, vui theo phong trào, vui theo đám đông. Thế rồi niềm vui dường như cũng đang dần tắt lụi và gượng gạo.
..xem tiếp
Theo
Thatmah.com