Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Tôi đã về quê nhà yêu dấu sau những ngày bước chân như không chạm đất, tâm trí miên man lơ lửng giữa không gian của mặt đất và bầu trời, thân xác giống như một cái bị thịt nặng trĩu bừng bừng từng mạch máu và choáng váng từng bước từng bước lần về phía trước:

Tây Tạng...

Phía trước là bầu trời...

Phía trước là bầu trời...

392581_2040103062303_1836093448_1329896_404743333_n.jpg
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Re:ĐƯỜNG MÂY QUA XỨ CHƯ THIÊN

Tây tạng đón bước chân tôi bằng một bầu trời xanh ngăn ngắt tựa như những giấc mơ có thật. Màu xanh thăm thẳm, lồng lộng, bao la phủ trùm lên những dãy núi lừng lững chọc thẵng vào không gian, ngạo nghễ với thời gian và kiêu hãnh với những kiếp người bé nhỏ vụt qua : thời gian là vĩnh cửu.
Tôi ngẩn ngơ giữa những lát cắt của thời gian hiện hữu nơi này, những đền đài sừng sững ngàn năm, những pho tượng bình thản nhìn xuống nhân gian diễu qua trước mặt, những mây trời trắng nuột phủ che vách núi... tất cả chỉ như một chớp mắt của một kiếp người.
Bao nhiêu vàng son rực rỡ, bao nhiêu quyền uy, tầng tầng lớp lớp đam mê trần thế rồi cũng phôi pha, chỉ còn lại một bầu trời xanh ngời vĩnh cửu.
Đứng giữa những mênh mông ấy, tôi chợt ngộ ra giá trị của một kiếp người cùng với những phù du miên viễn, tôi chỉ là một hạt cát bé nhỏ trong lớp lớp thời gian đã trôi qua...


377496_2040098662193_1836093448_1329886_1735488126_n.jpg
 
Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Re:ĐƯỜNG MÂY QUA XỨ CHƯ THIÊN

[blockquote]
[/blockquote] [blockquote] Tôi không còn ngạc nhiên khi nhìn thấy những người Tạng chăm chỉ xoài người ngũ thể đầu địa trước những ngôi đền ngàn năm tuổi, tôi khâm phục những bước chân kora miệt mài quanh những chốn thiêng, tôi cảm nhận được sự thành kính của họ lan tỏa trong không gian rì rầm tiếng kinh kệ, mặc cho những ánh mắt tò mò xục xạo trên khuôn mặt những đấng thiêng liêng...
Những cảm nhận ấy rõ nét nhất khi tôi viếng thăm ngôi đền ở Shigatse.
Buổi sáng sớm, tu viện ngập trong nắng chói chang. Nắng phủ một lớp viền tỏa sáng trên những bóng áo đỏ dài chấm đất mải mốt bước đi trên sân vắng...
Tôi không kịp biết tên tu viện trước khi vào vì bạn hướng dẫn mặt tròn như mâm ngũ quả đã bỏ nhóm chúng tôi lại cho bác tài để theo cùng với nhóm đi EBC. Mà thôi, tên gì thì cũng chỉ là cái tên phiên âm, chẳng có ý nghĩa gì lắm đối với tôi.
Sáng nay có khối thời gian để mà tha thẩn giữa những lối nhỏ trong sân cái tu viện to lớn này, mà chẳng biết bên trong có gì hay hay không nhỉ? bụng bảo dạ rồi chân cứ đi... lúc này đã qua rồi cái đoạn " mỗi bước chân đi một bước phiền", đầu óc hết sức tỉnh táo, vạn vật cứ nét rõ mồn một, chả bù cho những ngày đầu tiên: đi một bước thấy phiền thêm một bước...[/blockquote] Khói cỏ hương vờn nhè nhẹ quanh những stupa trắng rực, đỉnh stupa dát vàng bắt nắng sáng chói trên nền trời xanh. Lối đi lên lát bằng những phiến đá mấp mô thoai thoải dốc ven bờ tường trắng, thỉnh thoảng lại có một phiến cửa rực rỡ hoa văn vụt hiện ra ngang tường dẫn vào một vuông sân nhỏ phủ đầy cỏ hoa trắng tím... những ô cửa sổ khung đen, viền quanh bằng một bức rèm trắng ngà trầm lặng nhìn xuống mảnh sân không một bóng người.
Tôi nghe tiếng bước chân mình nhè nhẹ siết trên lối đá mòn...

392047_2040099702219_1836093448_1329888_146715055_n.jpg
 
Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Re:ĐƯỜNG MÂY QUA XỨ CHƯ THIÊN

Bước hẳn vào một khung cửa ngỏ, tay nắm cửa có chiếc khóa đồng chạm trổ cầu kỳ thắt một chùm tua rua 5 màu rực rỡ, đi xuyên qua một hành lang hẹp có trần ốp bằng những thanh xà gỗ cũ kỹ, cuối đường là một mảnh sân dài rợp bóng của một cành cổ thụ che trên miệng giếng lát đá, ven tường trắng lấp lóa những bông hoa sao nhái màu tim tím ngọt ngào...

Qua một khúc quanh hiện ra trước mắt tôi một tòa thành rực rỡ ánh vàng trên mái, những cụm trang trí trên nóc điện ở đây vàng chói một màu vàng vương giả lấp lánh trong ánh nắng.

Chính điện sừng sững một pho tượng Phật kỳ vĩ, pho tượng Phật khổng lồ cao vòi vọi lên tận nóc điện, và là pho tượng duy nhất trong tòa điện.
Khuôn mặt Phật hiền hòa từ ái với ánh mắt từ bi lạ lùng, tôi đã có dịp chiêm ngưỡng khá nhiều khuôn mặt Phật trong chuyến đi này nhưng quả thật ánh mắt của vị Phật này làm tôi xúc động sâu sắc. Tôi đã dừng rất lâu trước đôi mắt này, nghe lòng mình dâng lên sự thanh thản và thành kính sâu sắc, đứng trước vị Phật này tôi không thấy mình cần phải thốt lên một lời cầu khấn nào cả, ánh mắt ấy dường như tham thấu tất cả những gì tôi từng mong muốn rồi dường như tất cả những mong muốn ấy đều trôi qua trong chớp mắt để rồi tôi tự cảm thấy mình thật là đầy đủ, viên mãn đến mức không còn gì ao ước nữa, thật là kỳ bí.
Tôi không đi lễ đền chùa, không thường cầu khấn và cũng chưa khi nào xúc động trước những bức tượng mà chỉ thường nhìn ngắm vì chiêm ngưỡng vẻ đẹp mang tính thẩm mỹ, nhưng thật lạ lùng khi tôi đứng trước pho tượng kỳ vĩ này, những xúc cảm tràn qua như một làn nước ấm rồi tan biến nhanh để lại sự thanh thản vô biên...

Hòa vào bước chân thành kính của những người đi vòng quanh chân Phật, tiếng đọc kinh rì rầm trong không gian thâm nghiêm, lung linh ánh sáng hắt ra từ vô vàn những tim đèn châm bằng bơ, mùi hương Tạng u uẩn lẩn khuất trong từng lá phướn ngũ sắc óng ánh rủ dài từ nóc điện.
Vàng bạc lấp lánh nhưng không hề sáng ánh lên màu sắc của thứ của cải trần gian mà thuần khiết là những thứ trang trí tinh xảo dâng lên đấng thiêng liêng.


316128_1841692022151_1836093448_1229879_1717092136_n.jpg
 
Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Re:ĐƯỜNG MÂY QUA XỨ CHƯ THIÊN

Phải nói rằng trong những ngôi đền Tạng mà tôi đã đi qua, số lượng vàng bạc châu báu chất chồng, khảm vàng dát ngọc nhiều như cát và cũng vô nghĩa như cát trong sa mạc, toát lên một sự phù du của vật chất, chẳng là gì trong ánh mắt của các chư thiên, bình thản ngự giữa vô vàn châu báu, chỉ là những thứ điểm trang cho vạt áo các ngài.
Ánh mắt của những pho tượng đặt trên những chiếc ngai vàng khối chạm trổ cầu kỳ tinh xảo đến từng chi tiết, ánh mắt ấy lướt qua dòng người diễu ngang trước mặt nhìn vào một cõi vô định an nhiên.

Trang phục khoác trên thân mình của những pho tượng được dệt bằng một thứ thủ công cực kỳ tinh xảo, tôi say sưa ngắm nghía những hoa văn lộng lẫy ấy không chán mắt. Mỗi bộ trang phục là một kiểu hoa văn và trang sức khác nhau, tất cả đều được dát vàng khảm ngọc hết sức cầu kỳ.
Trong nghệ thuật trang trí, người Tạng tỉ mỉ và đạt được trình độ thủ công tinh tế đến kinh ngạc. Từng chi tiết mảnh như tơ lồng ghép cuộn xoắn... theo một kỹ thuật tinh vi hòa lẫn vào nhau tạo thành một tổng thể lộng lẫy huy hoàng mà không bị phô trương diêm dúa. Ngần ấy vàng bạc châu báu mà không tạo nên cảm giác phô phang, bao nhiêu đó sắc màu mạnh mẽ đứng cạnh nhau mà không bị chói lóa thì quả là tài nghệ đáng nể.
 
Hạng C
1/10/11
606
1
0
PMH
Re:ĐƯỜNG MÂY QUA XỨ CHƯ THIÊN

Tòa điện kế tiếp là một cụm kiến trúc rộng lớn, tầng trên tầng dưới, hành lang ngang dọc...

Tôi không biết mình bắt đầu vào từ chỗ nào, cứ thấy lối là rẽ, đi qua những hành lang mờ mờ tối, thi thoảng lại có một góc thờ cúng,những pho tượng đều to như người thật, tạc trong tư thế ngồi, ánh đèn bơ leo lét rọi lên những khuôn mặt tượng sống động đến kinh hãi. Có góc lại ngồi một vị tăng sĩ áo đỏ cũng ngồi như tượng đầy vẻ thần bí...

Tòa điện này có lối bố trí hao hao cung Potala, có nhiều lối rẽ ngang vào những căn phòng nho nhỏ vàng phô ngọc cẩn, sơn phết tỉ mẩn, bày trí theo những công năng khác nhau, nhưng tất cả đều toát lên một vẻ thâm u pha trộn nét thần bí trong mùi hương Tạng nồng nồng sống động.

Hôm ấy là một ngày vắng người nên một mình tôi lần dò trong những hành lang mờ ảo, chỉ nghe tiếng bước chân của chính mình! tưởng tượng nếu có một pho tượng nào đột nhiên bước xuống từ trên ngai thờ chắc tôi cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ chết khiếp thôi. Nhưng dù sao trí tò mò rất phụ nữ đã làm cho tôi can đảm hẳn, ngõ ngách nào cũng thò vào ngắm nghía. Có gian phòng bày trí hắn một bảo tọa rực rỡ vàng, trên đấy đặt một chiếc áo choàng dựng đứng như có người đang khoác áo ngồi ở đấy, trước bảo tọa xếp đặt trên bàn thấp các loại chén bát chạm trổ đẹp đẽ, cả những lá kinh đang mở ngỏ... hệt như vị Lạt ma đức cao vọng trọng nào đó vừa bước ra khỏi phòng.