Cách đây khoảng gần 1 năm, ở chung cư gì khu Phạm Viết Chánh (BÌnh Thạnh), hình như là cc Ngô Tất Tố, chiếc Spark của bạn em bị hết bình do cái đầu DVD Tàu hút điện, gọi em ra cứu. Em đang gần đó nên phi 2B ra luôn. Mở cốp em Spark lôi ra sợi dây câu bình, giở nắp capo lên sẵn, bắt đầu vẫy xe xin câu nhờ. Khu này xa nhà em lại ko quen garage nào gần đây, tự xử vậy, vẫy xe xin câu nhờ 1 phút là xong ấy mà, cần gì gọi cứu hộ với xin quyền trợ giúp từ người thân.
PA1: nhờ taxi. Vì nghĩ các bác tài taxi rong ruổi trên đường cả ngày chắc cũng thông cảm với tài xế như mình. Sau 1 hồi vẫy gọi, mặc dù ngỏ ý mời cafe nhưng 6-7 chiếc ML và VNSun ko giúp, chắc bận đi đón khách...
PA2: nhờ xe 4B qua đường, ngoài taxi: trưa nắng chang chang, ai cũng vội vàng, chỉ nhận được cái lắc đầu... Đang lúc chán nản thì 1 bác chắc cỡ 40t từ chung cư bước lại chiếc Mondeo bóng loáng đậu gần đó. Em mừng thầm: "Ồ yé, cứu tinh xa lộ đây rồi." Vừa rảo bước nhanh lại chỗ bác ấy em vừa nghĩ: chắc bác này chủ xe, sẽ cho mình câu nhờ đây. Đến nơi em cười cầu tài: "Chào anh, xe em bị hết bình, anh cho em câu nhờ với..." -"Xe này lúc sáng mấy ông giữ xe câu bình rồi mà ko nổ, chắc hỏng máy rồi". Em: -"Xe này mới đi khoảng 5.000km thôi anh, chắc ko hỏng máy đâu anh, vì còi với xi-nhan ko lên nên em nghĩ nó chỉ hết bình thôi. Anh làm ơn cho em nhờ 1 phút là xong thôi." -"Tôi đang vội đi đón người..." nói xong đóng cửa nổ máy và chiếc Mondeo từ từ bò đi ko có gì là vội vàng cả. Em ngẩn tò te 1 hồi....
PA3: Quệt mồ hôi trán nghĩ thầm: -"hôm nay đen quá, chắc câu bình từ xe máy qua, bình Spark bé tẹo, chắc là được, chả cần nhờ ai nữa." Ơ, nhưng ko có đồ nghề, cái xe 2B của em phải dùng tuýp 10mm tháo 6 con ốc và 1 con vis 4 cạnh, nhấc hẳn yên xe và cốp xe ra thì mới thấy cái bình. Ặc ặc. Qua bên kia đường đến tiệm sửa xe máy hỏi mượn được 2 món đồ nghề, đang hì hục tháo ốc thì thấy 1 bác taxi dù, xe cũ, chỉ thấy để bảng taxi, đánh liều hỏi nhờ lần nữa, vì em cũng ko dám chắc câu bình từ 2B mà nổ được 4B. Bác taxi u50 quay đầu cho 2 xe châu đầu vào nhau, giật chốt, nhảy xuống mở capo lên. Em kẹp dây vào, vặn chìa 1 cái, em Spark khóc ré lên ngay. Em thu dây lại, miệng cảm ơn bác taxi già, tay móc ví... -"Thôi đi đi cháu, tài xế với nhau cả mà, tiền bạc gì... Xong lên xe đi mất.
Còn chuyện em câu bình giúp 1 chị ở nhà hàng Him Lam, hôm sau viết tiếp, post bài bằng iphone nên mãi mới xong.