Hạng B1
11/2/19
70
439
33
48
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019

Cái duyên 4 năm với Ford Ranger Wildtrak xem chừng đã đi đến hồi kết thúc, sau một chầu bia bọt hơi thiếu kiểm soát, tôi quyết định gả bán em nó, nơi em nó về làm lẽ cũng không xa lạ là mấy, loanh quanh bạn bè nhau cả. Hôm giao xe, tôi tắm rửa kỳ cọ cho em nó mãi, lầm bầm như niệm thần chú về những kỷ niệm giữa “hai đứa”, cũng như thầm cảm ơn chiếc xe đã rất siêng năng và mẫn cán phục vụ mình. Lúc giao chìa khóa cho gã chủ mới, tự dưng thấy lòng trào dâng một niềm hối lỗi và những chỉ ước giá cái bữa nhậu tai hại kia đừng xảy ra.

Thế là mình “góa vợ”, công cuộc đi tìm thê thiếp mới bắt đầu.

Một loạt ứng viên được đưa vào tầm ngắm như Peuguet 5008, CRV, Santa Fe 2019, Nissan X-trail, Nissan Terra, VW Tiquan all spaces, Everest...và mình loại dần theo từng tiêu chí: Ba em Everest bi-turbo, VW Tiguan và 5008 bị gạch đầu tiên vì vượt quá ngân sách cho phép, CRV thì nhỏ, máy yếu và có 1 cầu, X-trail thì cũ xì và cũng không khoái kiểu thiết kế nửa ông nửa thằng của nó, còn lại mỗi Santa Fe thần thánh, bản máy dầu 2.2 premium với cái giá 1,245 tỏi, lăn bánh tầm hơn 1,4 với rất nhiều lợi thế: mới, đẹp, máy khỏe, nhiều công nghệ, ngào ngạt đồ chơi và bao la phiên bản.. Tôi mê Santa Fe đến nỗi đi đường hễ thấy con Kona là lại nhớ ngay đến bộ mặt Santa, với đôi mắt hí Hàn Quốc và ca lăng mồm cá ngão...Suốt ngày lên Youtube xem bạn Hùng Lâm khen xe, mà cảm giác như mình đang lái em í chạy băng băng từ VN sang tận Hàn Quốc thăm bạn hiền, xem nhiều, mắt mình cũng hí y như đèn xe.

Sau buổi đặt cọc, ký hợp đồng với Huyndai Bà Rịa, mình được bạn sale cho cái “ân hạn” là “giao xe quý 2 anh nhé, nhưng em ơi, quý 2 là tháng 4 hay tháng 6 ? dạ em cũng không rõ, càng sớm càng tốt cho anh ạ”, bèn chịu và phải đợi thôi, vì mình quyết không thèm ăn lạc khi uống bia.
Chờ đợi là hạnh phúc, nhưng chờ một cái xe mà trên thế giới được liệt vào nhóm không cỏ gà thì cỏ voi, cỏ lác, thật chẳng hề hạnh phúc chút nào. Mãi rồi qua tháng 4, bước vào tháng 5, tự nhủ kiểu quái gì tháng 5 này cũng có xe để con chở con đi chơi hè, đợi chờ cuộc điện thoại của bạn sale giống y như chờ cuộc gọi của hot girl chảnh chó, và rồi cuối cùng cái ngày ấy đã tới: Anh ơi, tình hình là sắp có xe! OK em, khi nào để anh chuyển tiền? Dạ có xe nhưng không phải màu anh chọn, màu trắng ạ. Đệch, anh mới đi một cái xe màu trắng 4 năm rồi, giờ anh muốn đổi màu, anh mua xe màu xanh, phải là màu xanh! Dạ, thế anh lại đợi nhé, chắc chắn tháng 6 có.

Cuộc đợi chờ lại tiếp tục, mùa mưa đã tới, không có xe đưa con đi học và đi làm, èn èn con Kawasaki ghẻ ruồi 175 lắm hôm bùn văng lên tận gáy, mới thấy nhớ nhung em Ranger làm sao?!
Thế rồi lại có điện thoại, Alo có xe chưa em ? dạ chưa anh ơi, không hiểu sao cái màu anh đặt không thấy nhà máy giao, có lẽ...Thôi ! anh không muốn nghe chú nói nữa, cúp máy!

Máu trào lên mắt, có khi vặn ra đánh tiết canh được, sục sạo, sục sạo, aha, Huyndai Trường Chinh có sẵn xe, đủ màu, chết với anh rồi. Alo, em ơi bên em có bản Premium màu xanh không? dạ có anh, khi nào giao? chậm nhất hai tuần anh ơi, quá tốt, giá sao em ? anh ơi thêm 70 củ nhé, có dán kính, táp lô, bọc vô lăng...Thế là mất 3 tháng chờ đợi anh mày vẫn phải đớp lạc à? Dạ, tại vì xe hot quá anh, hì hì, anh thông cảm, chính sách bên em thế. OK, thôi thì lạc, ký HĐ, cọc tiền, ngay và luôn !

Tôi lên Huyndai Bà Rịa đòi cọc, dạ chưa hết tháng 6 anh, mẹ kiếp, mày có xe giao anh đâu, dạ, nhưng chưa hết tháng 6 anh, hết tháng 6 em trả anh ngay ạ, anh thông cảm, quy định bên em.
Gần đến ngày nhận xe, nôn nao, nôn nao, mình đi rất nhiều xe rồi và cái xe cũng chẳng là cái quái gì quá ghê gớm nữa, nhưng cái sự góa vợ kéo dài cộng với sự nhục khi mua xe lần này, bỗng khiến mình thấy cái xe sắp nhận giống như cái máy bay cá nhân đầu đời.

Alo, anh ơi, OK em, khi nào chuyển tiền? Dạ không ạ, khả năng xe chưa về trong tháng! WTF, chú giỡn anh à? Dạ anh đừng nóng, để em alo hết các đại lý xem thế nào ạ. Mịa, đến giờ thì anh đây đếch cần màu xanh nữa, trắng đen gì cũng được, giao đây để tao còn đi, khách sạn book hết dọc theo chiều dài đất nước hình còn thạch sùng này rồi. Dạ, em sẽ cố gắng! Dạ, Dạ, Dạ!!!
Và sau một loạt cái dạ, mình vẫn không có xe để kịp đi vào đầu tháng 7.

Huyndai và Thành Công, cũng như các đại lý ạ, sự kiên nhẫn và tử tế của tôi đến đây đã cạn, xin cạch mặt các bạn, vĩnh viễn không bao giờ mình còn quan tâm đến cái thương hiệu xe này nữa, vì tất cả những trò vớ vẩn và vô trách nhiệm, làm ăn kiểu chụp giựt này. Hủy hợp đồng, lấy lại cọc, được khuyến mãi thêm một núi tức giận!

Thế tóm lại mình sẽ đi bằng cái quái gì đây? đi bằng nạng men theo cuộc đời này à? Cái xe mình cần là cái xe phải to, khỏe, hai cầu, an toàn và cứng cáp, thế thì giờ chỉ còn thằng Everest, mà tính ra, nếu mua con Santa Fe 1,245 + 70 củ lạc thì bằng giá con Bi turbo rồi còn gì, vậy sao mình còn đắn đo? đôi khi sao ngu xuất thần thế kia chứ?

Có vẻ mình có duyên với Ford, hai em Everest Bi-turbo Titanium 4WD màu đen và xám nằm sẵn trong kho, giá đúng niêm yết lại còn được tặng thêm film 3M và camera hành trình. Ba ngày sau, mình leo lên “đỉnh núi” ấy và thẫn thờ đi uống cà phê, trong lòng hoang mang về cái sự ngu của mình suốt 3 tháng vừa qua.

Điều khiến mình khó chịu nhất với Everest, và cũng có thể đó là lý do khiến mình gạt nó ra ngay từ đầu, chính là vì nó quá giống Ranger WT. Nội thất và giao diện giống tới 90% trừ mỗi cái vụ ghế bằng da toàn bộ và có thêm cái núm tròn chuyển các chế độ lái. Công bằng mà nói, nội thất này không hề xấu, thậm chí rất đẹp, chỉn chu, thực dụng và nam tính, nhưng cái cảm giác đi một chiếc xe mới tinh đời 2019 mà nó y sì như cái xe đời 2015 mới bán đi, nó hơi...bị tức. Giống như bán cái căn hộ chung cư cũ, dọn về căn hộ mới đắt hơn gần gấp đôi, mà cái nội thất giống hệt, kèm thêm bà hàng xóm cũng vừa xấu gái vừa béo, vừa vô duyên y như cũ, buồn thế chứ.

Việc đầu tiên cần làm là ráng cày cho nhanh đến 1000 km để thay nhớt, bảo trì đầu tiên, để còn lên đường. Hai chuyến VT-SG liên tục và 4 chuyến VT-Phú Mỹ, thế là hòm hòm.

Giờ G đã đến, reset trip về 0, lại một sớm tinh mơ, lăn bánh đi về phương Bắc, sau lưng là hai tay lái cự phách, một tay chuyên chạy Asama màu tím và tay kia chạy xe leo núi địa hình, phía sau gắn thêm thằng “spider man” bằng nhựa của TQ bán 5 ngàn!

Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019


Chuyến đi này của tôi có lẽ không khác nhiều chuyến đi trước đây bằng WT 3.2, khác chăng là thay hai cái “bao cát” dằn xe chuyên ăn và nói nhiều, bằng hai “bao cát” khác tuy có nhỏ hơn về tuổi đời, nhưng thể tích và khả năng ăn uống cũng không hề kém cạnh, và mục đích chuyến đi cũng nhân văn hơn: đưa con đi chơi hè, một dạng “học kỳ 3” trên đường thiên lý. Ý thức rất rõ về việc mình là tay lái duy nhất với tất cả những cung đường, sự cố, bất trắc phía trước, tôi chỉ lái ban ngày, từ 8h sáng đến 16-17h chiều, mệt đâu dừng đấy và cũng không mê tốc độ cho lắm. Cung đường tóm lại như sau:

Chiều ra: Vũng Tàu – Nha Trang – Quy Nhơn – Huế - Quảng Bình – Thanh Hóa – Ninh Bình – Lào Kai, Sapa – Hà Giang – Đồng Văn – Mèo Vạc, Yên Minh, Quản Bạ.

Chiều vào: Hà Giang – Tuyên Quang – Thanh Hóa – Quảng Trị - Phan Rang – Vũng Tàu.

Tổng số km đã đi: 5144 km

Số ngày: 16 ngày

Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019


Những điều cần đề cập chủ yếu là chất lượng quốc lộ 1A đã xuống cấp rất nhiều kể từ 2017, lồi lõm, xơ xác, lưu lượng xe cộ ngày một đông, đi rất chán. Các biển báo tốc độ của Bình Thuận y như bẫy người khi vừa đạp ga lên được 80 thì lại có biển 60, vừa đi chút xíu thì lại báo hết, lại đạp, lại chúi, dập dềnh cứ như thuyền gặp sóng. Đoạn ở Đà Nẵng suốt từ hầm Hải Vân kéo dài đến đầu cao tốc Đà Nẵng, Quảng Ngãi không hề có một cái biển báo tốc độ nào, đi dò dẫm, rình rập y như thằng ăn trộm, ai đó khen Đà Nẵng nhiều quá, nên “cân chỉnh” lại lời khen của mình.

Cao tốc ĐN-QN rất ổn, đi an toàn, khá chất lượng (có lẽ do mưa chưa nhiều nên chưa thèm hỏng J), và hạt dẻ, có 90k cho toàn tuyến gần 140km, tiết kiệm rất nhiều thời gian. Nhưng các “lái thủ” nên hết sức để ý các bác XX khi chuẩn bị dừng xe đóng phí, đứng ngay sau trạm và bắt rất hồn nhiên và vô duyên: giảm xuống 60 để dừng mua vé sao vẫn chạy gần 70?

Tôi dành phần nhiều để nhận xét về chiếc xe của mình nhé.

Trước tiên, điều khiến tôi hài lòng đó là kích thước chiếc xe. EV không phải chiếc xe 7 chỗ full size như Explorer hay Hilander...mà vẫn là chiếc SUV 5+2 thôi, nhưng hai chỗ phía sau kia khá ổn, đủ rộng cho những người cao 1,72 trở xuống ngồi, nhưng đó là ngồi tầm vài trăm km, chứ tọa từ đây ra Bắc thì cũng chết vì cái lưng ghế không thể ngả thêm, cũng không có cái tựa đầu, âu đó là nỗi niềm chung cho những chiếc xe phục vụ tiêu chí gọn, đẹp, ít tốn xăng nhưng lại phải chở được lắm người. Yêu cầu cao và rất cồng kềnh như thế, thì cái xe “thu vén” được vậy nghĩ cũng là ổn rồi.

Cái ổn tiếp theo là hàng ghế 3 gập điện được, cứ bấm phát là em mô tơ kêu ỏn ẻn rồi áp bụng nằm xuống đầu hàng ngay, nhưng các bác nhớ hàng ghế 2 không được để sát hàng 3 quá, không là khi bấm nút, em ấy đang è è ngồi dậy, vướng, lại è è nằm xuống, rất chi là quan cách, nhìn tốn calo lắm. Cái rất ghét là miếng lót phía sau hàng ghế 3, đoạn giao với ngăn để hành lý, được bọc ngoài tấm nhựa, mà vải lót thì đi phía Đông, tấm nhựa đi phía Tây, trông rẻ tiền và cẩu thả kinh khủng, không thể nghĩ Ford Thái nó tệ thế.

Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019


Một tính năng được quảng cáo rùm beng là đá cốp, hôm mới mang về, mình thò ra thò vào như thằng dở người, mỏi hết cả khớp háng mà nó vẫn trơ ra, miệng lầm bầm chửi Ford đểu, mang ra đại lý tính gây sự, thằng cu kỹ thuật ra thò chân nhẹ, nó mở cái cạch ngay. Ớ, sao thế? Dạ, anh phải thò chân vào thật nhanh rồi thụt ngay lại nó mới mở, từ từ là nó không mở. À, thế là muốn đá cốp phải đá cho nhanh, thò vào phát giật ra ngay như thằng bị điện giật kia, bố cái trò vớ vẩn, chẳng ý nghĩa gì với cuộc đời này. Tôi khuyến cáo các bác đừng có sĩ gái, bày đặt đá cốp lấy le, không thò thụt nhanh nó đếch mở, quê mặt!

Mâm to 20”, nhìn sướng mắt, nhưng theo gu của tôi thì nan mâm nhìn ẻo lả, không manly cho xứng với thân thể “tập gym” của xe. Ngoài ra mâm to bánh mỏng thì dè chừng nứt mâm nếu gặp những quả đường siêu hổ báo, to chưa hẳn là ngon, các bác nhỉ?

Đèn xe khá khẩm hơn so với “thằng mù” Ranger, nhưng vẫn không phải xenon, chỉ là HID, chả hiểu sao với một chiếc xe 1,4 tỷ đồng tiền mà nó không bo cho nổi hai con mắt long lanh, lại chơi kiểu mắt dổm bày đặt đeo kính sát tròng, bác nào kèm nhèm hoặc thích soi sáng thiên hạ thì nên độ lại, còn nếu không vẫn ổn, cái ổn trong sự khó chịu. Đầu xe ổn, nhìn cứng cáp, nam tính đúng kiểu Mỹ, nhưng cái đuôi xe nhìn chán, tròn không ra tròn, vuông không ra vuông, thiếu cá tính, nhiều bác cũng chê điểm này.

EV là một chiếc xe thuần SUV giống kiểu Fortuner, Pajero Sport hay Nissan Terra, là dạng body on frame, đa phần là từ bán tải mà ra, cho nên cao ngất ngưởng, hốc bánh xe toang hoác đến thằng cu con cũng chui vào trốn được, nó không khép nép, kín đáo, bóng bẩy và thơm tho như các anh CUV, nhưng bù lại, nó có thể tạm biến thành thuyền để bơi qua các con phố cũng như sông của VN, biến thành xe cứu hộ để kéo mấy thằng đẹp trai nhưng hay yếu đuối sa lầy. Ở lãnh vực này, EV có thể xưng vương trong đám quần hùng ở VN, cùng phân khúc.

Kính hậu EV tích hợp cảm biến điểm mù và xe vượt, mỗi khi có xe đi sát sau, đèn chớp vàng báo hiệu, cái đèn này sẽ tác động vào hệ thống lái khi có xe vượt sát nguy hiểm mà lái xe chưa đạp thắng hay đánh lái tránh, rất an toàn. Lúc chạy trên cao tốc HN-Lào Kai, vì đường dài, chạy cruise control nên tôi hơi buồn ngủ, xe khách vượt sát sạt nên em cảm biến này hỗ trợ mấy lần.

Adaptive cruise control cũng rất hữu ích khi đi cao tốc, cứ cài 95/100 hoăc 105/120 rồi ngồi làm thơ, ngắm chim bay hay nhớ đến các giai nhân trong quá khứ, xe sẽ tự chạy đúng tốc độ cài, khi gặp xe phía trước và cảm biến đo khoảng cách không đủ thì xe tự động giảm tốc độ, giảm dần thậm chí phanh đứng lại nếu xe kia dừng đột ngột, khi xe trước đi khỏi thì xe mình lại đi tiếp, rất hay phải không ạ, nhưng các bác cũng đừng nên chủ quan nhé, máy móc chỉ hỗ trợ để khiến cuộc đời thêm tươi đẹp thôi, quan trọng vẫn phải là con vi xử lý chạy bằng cơm, thịt và bia phía sau tay lái ạ.

EV có một cục vuông vuông nằm sâu trong cản trước, ngay dưới nơi gắn biển số, trên youtube các thánh gọi là “rada”, tôi nhà quê gọi là “hộp cảm biến”, cái này Ranger không có, không rõ Raptor có không ? hộp này có bán kính quét khá xa và rộng, khiến việc tránh tai nạn đâm va phía trước khá hiệu quả, đó là những điều khiến tôi rất trân trọng Ford khi họ đặt mạng sống khách hàng lên trên hết, quan trọng hơn vụ “đỡ tốn xăng và bán lại được giá”.

Vụ ăn chơi giải trí của xe không có gì đặc biệt với ổ CD 1 đĩa, giao tiếp blue tooth, cổng USB…Một số hãng xe bây giờ không còn sử dụng ổ CD vì đa phần chủ xe nghe nhạc online stream trên mạng về, phát qua blue tooth, hoặc đơn giản là cắm cái SD card chép đầy nhạc. Cá nhân mình vẫn thích ổ CD vì âm thanh nghe từ CD vẫn hay hơn, và nghe được những đĩa có từ thời nhà Tống, tuy nhiên, giá như chứa được 4-6 dĩa thì tốt hơn nhiều, đỡ phải thay loạch xoạch. EV có hệ thống âm thanh theo catalog là 10 loa, nhưng theo chủ quan, nghe chẳng thấy có gì ấn tượng, không hơn gì nhiều so với WT 3.2 thuở nào, chẳng biết nó 10 loa ở cái chỗ nào. Đối với các bác yêu cầu cao thì có lẽ nên độ lại bộ loa + amply cho nó ngon lành cành đào.

Nhắc mới nhớ, tôi không tìm thấy Apple Car Play trên xe này, hoặc do trình kém nên tìm chưa thấy, bác nào rành làm ơn chỉ giùm, chứ con xe 1,4 tỷ mà thua con Ecosport thì thấy có vẻ hơi thất đức. Xe cũng không hề có khe cắm thẻ nhớ SD hay cổng Aux 3.5mm.

Bây giờ thì tôi nói về công suất, xăng cộ, sức khỏe em nó nói chung nhé. Theo tài liệu thì em biturbo này có công suất 213 con ngựa và 500Nm, đó hoàn toàn là những con số khô khan và chẳng nói lên điều gì nếu hàng ngày chúng ta chỉ chạy loanh quanh trong thành phố, trên những con đường đông đúc quen thuộc, có lẽ nó cũng như mấy bác mua con Kawasaki Z1000 và chạy 20-30 km trong thành phố kẹt xe truyền kiếp. 213 HP sinh ra từ cỗ máy 2.0 có lẽ là rất bá đạo, khi so với 2.2 CRDi 203 HP của Santa Fe hay 2.8 và 180HP của đối thủ cứng Fortuner. Để có được công suất ấy là hai cụm turbo một to một nhỏ hỗ trợ hút gió, tiếp sức hà hơi thổi ngạt. Trên cung đường bắt đầu từ Hà Giang lên Đồng Văn, rồi từ Đồng Văn qua Mèo Vạc, Yên Minh, Quản Bạ, với hàng trăm khúc cua quanh co, dựng đứng và gắt như mắm tôm, cỗ máy kia dư sức leo trèo và có vẻ nó hơi chán khi chưa đủ thử thách, cũng như cỗ máy 3.2 của Wildtrak dạo nọ. Turbo hú ào ào những khi vào số tay để leo, cũng như những khi dừng, turbo hú rất mạnh như tiếng quạt để ngược gió, hơi không quen với một kẻ chưa từng chạy xe turbo đôi như tôi. Trộm nghĩ, chiếc xe này thực sự cần những cung đường thử thách hơn để nó thể hiện, chứ nhiêu đó thì chỉ cần Titanium 2WD 180HP là dư sức.

So với bán tải dạo nọ, EV là xe SUV gia đình nên êm ái hơn rất nhiều, khi bên dưới khung gầm là các thanh treo, phuộc chứ không còn là các lá nhíp cứng ê hết mông, bánh to 265 dễ dàng làm êm ái thêm cho cuộc hành trình. So với Mercedes GLK trước đây, EV không thua kém bao nhiêu, với một thân xác khổng lồ hơn nhiều, tuy vậy, vì gầm rất cao nên độ tròng trành dĩ nhiên là không thiếu gia vị.

Một chút về dầu, toàn tuyến từ Vũng Tàu ra tới Ninh Bình, xe tiêu thụ 7,5L/100 km, tôi đi đúng tốc độ, không thấp hơn 60 và không nhanh hơn 80, trừ những đoạn cao tốc, ra đến cung đèo dốc, xe đi chậm và vào số 1-2-3 liên tục thì mức tiêu hao vọt lên 10, rồi 12,5 và 13L/100km. Tổng toàn tuyến cho đến khi quay về nhà (5144 km) là 8.3L/100 km. Những con số này do máy tính xe đo khi mình set theo trip, còn dĩ nhiên tôi chẳng hơi đâu bận tâm tới những sự ấy cho đời thêm loằng ngoằng. Trộm nghĩ, bản bi-turbo ăn uống thế, thì bản turbo đơn chắc tiết kiệm hơn nhiều, thoải mái làm taxi hay chạy dịch vụ các bác ạ.

Một vài điều nho nhỏ nhưng khiến tôi khá thích như sau: Khi bật đèn xe lên, màn hình trong xe chuyển sang màu nền đen để khiến mắt mình đỡ mất tập trung so với ánh sáng bên ngoài, khi mình tắt đèn, màn hình sáng trở lại, khá hữu ích. Xe có ổ cắm 230V dạng 3 chấu, tôi dùng sạc laptop thoải mái (cái này thì WT 3.2 cũng có), và thậm chí đun nước bằng ấm siêu tốc để ăn mỳ gói, phía sau cốp có thêm cổng tròn 12V để gắn máy bơm dự phòng hoặc máy hút bụi, khá tiện. Hàng ghế thứ 3 có họng gió trên đầu, thổi mát nhanh, nhưng về thẩm mỹ nhìn không ưng mắt, trông như em Transit tốc hành.

Tóm lại là vậy, dẫu sao thì trên đời không có cái xe nào là hoàn hảo, và nhờ thế nên xã hội luôn vận động và tiến bộ hơn. Chiếc xe của tôi đủ tốt để dùng lâu dài, đủ thuận tiện để phục vụ gia đình, đủ khỏe để trông cậy và đủ đẹp gái để cho mình ngắm, ngoài ra nó cũng đầy khuyết điểm, tùy theo đánh giá, sở thích mỗi người.

Nhưng, trải qua 3 tháng không có xe đi và sự bực bội khi đổi và mua xe mới, tôi lại có động lực để phải yêu quý chiếc xe mới này và đó cũng là lý do để khiến mình sẽ gắn bó với nó lâu hơn, đi nhiều cung đường xa xôi, khó khăn hơn, nhiều những trải nghiệm hơn.

Xin tặng các bác một số hình ảnh trên đường, và những cảnh đẹp ghi lại trên những cung đường đất nước, chúc cả nhà OS vui khỏe và có nhiều những chuyến đi thú vị để chia sẻ.

Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019


Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019Nỗi “thống khổ” khi đổi xe và chuyến xuyên Việt lần 3 trên Everest Bi-turbo 2019
 
Last edited by a moderator:
Tập Lái
15/4/17
29
4
3
Cụ viết văn hay quá :) cơ mà 1000Km đầu có thay dầu đâu cụ nhỉ ? Xe e ra làm bd 1000km đầu chỉ kiểm tra nước làm mát ba cái linh tinh, ko thay dầu mè gì cả.
 
  • Like
Reactions: xlive
Hạng D
5/5/15
1.242
4.461
113
Tuyệt! Em cũng hay ghé VT, có dịp nhất định phải xin bác chữ ký vì em bắt đầu hâm mộ bác rồi! :D
 
  • Like
Reactions: xlive
Tập Lái
4/7/19
13
7
6
41
Một trải nghiệm thật lý thú và bổ ích mà ko phải ai cũng có thể có đk để làm được như bác. Về khoản mua xe dự là bác ko có duyên với lạc nên đó cũng là điều đáng mừng. Mừng cho bác vì đã có cô vợ 2 ưng ý.
 
  • Like
Reactions: QuyenPDK and xlive
Hạng D
30/3/09
1.111
1.195
113
Chuyến đi tuyệt vời. Em muốn một chuyến cho biết Tây bắc để cho gọi là đi cơ bản dc hết VN mà chưa có cơ hội và duyên với miền tây bắc hùng vĩ