Tháng ngày yên ả
Tháng ngày yên ả… chẳng phải là thứ mà ta đã từng mơ về hay sao?
Khi còn trẻ, ta từng ao ước có những buổi chiều không lo nghĩ, những con đường không đích đến, những phút giây chỉ để thở chậm và nghe lòng mình an yên.
Nhưng rồi… ta đã quên.
Quên mất những giấc mơ giản dị ấy…
Vì mải mê cuốn vào vòng xoáy của những kế hoạch, những kỳ vọng, những cuộc hẹn và những chuyến đi không dừng lại.
Ta quen với sự sôi động của ngược xuôi kiếm tìm…
Quen với việc phải luôn bận rộn để thấy mình còn giá trị.
Cho đến một ngày… khi bước chân mỏi…
Khi lòng không còn háo hức với những hào nhoáng,
Khi giữa phố đông, ta bỗng thấy mình trống rỗng đến lạ…
Ta mới chợt nhớ…
Hóa ra… điều mình từng mong…
Chỉ là một chiều yên ả, với cỏ xanh, hoa tím… và một người đi bên cạnh.
(San Clemente - California)