Chào các bảc.thật sự tâm trạng em lúc này rất là cắn rứt.
Hôm qua có công việc về Cà Mau,từ SG đi lúc 21h,em một mình cưỡi vợ 2 lao đi trong đêm.Cung đường miền tây từ SG về Cần Thơ thì rất đông đúc,hai bên đường quán xá tấp nập,cảm giác lái xe một mình không cô đơn lắm.Nhưng mà từ CT trở về CM thì đường nhỏ,đoạn đường này chủ yếu là tải và xe khách đi đêm,mà tải thì đi tầm đầu đêm để né lên SG giờ cấm,còn khách thì chủ yếu đi tầm giờ ngủ 21,22h gì đó để khách lên SG kịp trời sáng,nên tầm giữa đêm rất vắng và heo hút,đặc biệt là đoạn qua Sóc Trăng,có những đoạn 2 bên là những cánh đồng lúa,nhà cửa thưa thớt,đường ko 1 bóng người,cảm giác bật pha nhìn phía trước con đường thằng tấp dưới màn đêm mà không có gì phản chiếu lại kỳ bí như coi Paranomal Activity vậy, đã vậy áp thấp nhiệt đới gây mưa suốt đoạn từ CT về tạo nên cảm giác cũng hơi ớn.,em cũng tự trấn an bằng cách mở dance nghe và mạnh chân ga .
Cũng bình thường nếu em đi hết cung đường ấy mà không phải gặp 1 chuyện khiền em phải bận tâm như sau : Lúc ấy là tầm hơn 1h30 sáng,đoạn qua cầu Nhu Gia,trời mưa nhẹ,2 bên đường khá vắng,đoạn đường cong,em thấy đường vắng,mạnh chân ga vượt cầu,ngon lành xuống cầu đoạn vừa hết cung đường cong thì em bất gặp xa xa ngay giữa con đường 3-4 đốm trắng lặp lòe,đung đưa...Em nghĩ thôi chết man rồi.ko phải ma thì cũng là cướp,lúc này phản xạ em là chắc vô lăng,mạnh chân ga,lại gần hơn tí thì em định hình là ánh sáng lặp lòe đó là của đèn pin,thôi cũng chết man rồi, chắc xxx ,lúc đó em hoàn hồn lại nghĩ còn xa chắc nều là xxx còn phải soi bản số,nếu mà chạy qua mấy ảnh quơ đúng mình thì mình giảm tốc dừng lại ngay,còn ko mà gặp cướp chặn đường thì còn có đường mà chạy em nghĩ vậy nên lái lấn sang trái,giữ ga tầm 50-60km,chuyển pha sang cos (em sợ cản trở mấy bác xxx ).Phải nói thêm điều này các bác ạ,đèn cos của em là màu trắng,trong điều kiện thời tiết bình thường thì rất ok,bám đường rất tốt,nhưng khi trời mưa thì tầm nhìn giảm xuống rất nhiều.Rồi từ từ cũng tiến gần đếm cái đám người soi đèn thì không phải là xxx,3-4 người thanh niên đang cố dùng đèn pin quơ vào em,nhưng chắc cảm giác em chạy nhanh nên ko dám chặn đầu,vứa sượt qua thì em cảm giác mấy người đó đang hét 1 điều gì đó , em không nghe rõ,có vẽ là muốn em dừng lại,nhưng mà đời nào em dừng nếu ko phải là xxx ,em chọn phương án 2 đã nghĩ né sang,mạnh chân ga nhưng vừa lướt qua cái đám người đang í ới đó thì em thấy 1 cái xác,chính xác là 1 người đang nằm bất động trên đường,bên lề là ko rõ lắm là chiếc 2b.Lúc đó trong em mới xác định là đám người kia có lẽ đang cần xe cấp cứu,nghĩ đến đó thì muốn quay tấp vào lề gấp nhưng 1 phần lí trí thì bảo dán cảnh cướp thì sao ? Hai cái suy nghĩ đó cứ đấu tranh trong đầu em trong khoảng thời gian tiếp đó,nhưng mà cái phần nhát gan đã thằng nên em cho xe lướt qua.
Suốt đoạn đường sau đó em cứ đấu tranh nội tâm mãi,nếu là 1 vụ tai nạn thật thì sao,có lẽ em nhát gan quá,cung đường miền tây vốn đổi rất thanh bình,các bác tài vốn nổi tiếng rất hiền,người dân thì chất phát,thiệt thà.Nếu đó là vụ tai nạn thật thì có phải em đã làm chậm cái thời gian đưa người bị nạn đi cấp cứu hay ko,nếu em ko giúp thì đến bao lâu thì có xe qua đường chở nạn nhân đi cấp cứu,1 vài phút thôi đã có thể đổi 1 mạng người.Còn nếu là dàn cảnh cướp thì sao,chưa nghe nhưng không phải là không có,biết đầu mình là 1 nạn nhận của vụ dành cảnh,em đã từng nghe đoạn qua Nghệ An,hay Vĩnh Long,mấy tên lưu manh ném đá vào xe để dừng lại cướp rồi...
Trên con đường trở lại SG vào trưa nay,qua địa điểm đó kì lạ là em thấy có nhiều chổ mấy bác xxx vẽ tranh,nhưng có phải là chổ hôm qua mình gặp chuyện không thì em không nhớ vì lúc đó cò nhiều việc bận não quá.Nên cũng không xác định là mình đã đúng hay sai ?