Tuyết trắng miền viễn
Tuyết phủ làm dịu đi những gồ ghề của mặt đất, tạo nên một lớp chăn trắng mềm mại, nơi ánh sáng mặt trời len lỏi qua từng kẽ lá, nhảy múa trên những nếp gợn tuyết. Không gian như ngừng lại trong khoảnh khắc, chỉ còn hơi lạnh len vào từng nhịp thở, chỉ còn tiếng xào xạc của gió xuyên qua rừng thông và cảm giác bình yên vô tận.
Giữa thế giới rộng lớn ấy, con người bỗng trở nên bé nhỏ. Chúng ta cứ mãi rong ruổi, tìm kiếm những điều xa vời, nhưng có lẽ, vẻ đẹp giản đơn nhất lại nằm ở những khoảng lặng như thế này, nơi tuyết rơi, rừng xanh, trời rộng, và tâm hồn được thả trôi theo một miền viễn đầy yên bình…