Cuối tuần rảnh có câu chuyện ngày xưa kể cho các bác.
Câu chuyện máy bay tàng hình.
Một máy bay kỳ lạ cất cánh từ sân bay ở Thổ Nhỉ Kỳ. Bay ở độ cao thấp, phi công hướng máy bay về vùng trời tối đen gần biên giới LX. Đây là 1 nhiệm vụ quen thuộc, thường được thực hiện bởi Anh hoặc Mỹ. Chúng tôi muốn biết hệ thống phòng không chủa LX tốt như thế nào, vì vậy chúng tôi kiểm tra nó.
Chiếc máy bay hướng thẳng về phía biên giới, và hệ thống do thám trên máy bay sẳn sàng để ghi nhận dữ liệu. Mọi hoạt động của radar và truyền thông trong khu vực được kiểm soát cẩn thận. Chúng tôi muốn biết chính xác khi nào máy bay bị phát hiện, bởi loại radar nào, và loại tên lửa phòng hkông nào sẽ được lệnh sẵn sàng trong trạng thái báo động.
Đây là trò chơi mà chúng tôi chơi: Bao xa chúng tôi có thể đạt tới, mất bao lâu thì chúng tôi bị phát hiện. Nếu chúng tôi tiến lại gần so với thời gian trước kia, chúng tôi thắng. Nếu họ phát hiện chúng tôi sớm hơn, họ thắng.
Nhưng tối nay, chúng tôi thay đổi luật chơi chút xíu. Phi công bay dọc theo đường biên giới. Màn hình hiển thị những trạm radar dọc biên giới.Tình hình vẫn bình thường, họ chưa phát hiện ra máy bay. Phi công thực hiện giai đoạn 2 cua kế hoạch, hướng lên phía Bắc, đi vào biên giới LX. Nhẹ nhàng và thận trọng, ông không muốn đánh thức con gấu đang ngủ, chỉ muốn vờn trước mũi nó 1 chút.
Phi công để ý đến hệ thống SAM ở hướng Bắc 1 thị trấn nhỏ có tên Brodilovo, nằm về đông nam của Bulgaria. Radar hiển thị 1 hệ thống SA-10 trong khu vực đang hoạt động. Phi công hướng về phía radar, xem thử có sự thay đổi nào không. Semiactive doppler radar quét 1 dải rộng nhưng không phát hiện gì. Phạm vi hiệu quả của loại radar này được cho là 320km. Phi công mỉm cười khi ông đạt tới khaỏng cách 250km. Nụ cười biến mất và ông đổ mồ hôi khi tiến vào phạm vi 120km, đây là phạm vi nguy hiểm của tên lửa SA-10. vào phạm vi 90km, radar vẫn còn quét tìm kiếm mục tiêu, tuy nhiên phạm vi quét đã thu hẹp vào phía máy bay. Họ biết máy bay trong khu vực này, nhưng tín hiệu không tốt đủ để khóa mục tiêu.
Phi công kiểm tra bản đồ, dòng sông Veleka đang ở phía trước. Phi công kiểm tra màn hình hiển thị hồng ngoại một dãi tối đen bên dưới. Ông giảm độ cao, hướng máy bay dọc theo con sông. Ở độ cao 100 feet, radar chuyển qua trạng thái hoạt động bình thường nghĩa là mục tiêu đã biến mất. Nếu lúc này họ có phái vài chiếc Mig lên kiểm tra thì cũng đã quá trể.
Vài phút sau phi công đã vượt qua biên giới Bulgarian và tiến vào biển Đen. Chúng tôi đã chiến thắng trò chơi. Còn nhiều ví dụ tương tự như vậy. Điều gì làm cho máy bay này khác với loại thông thường vốn đã bị phát hiện từ trong biên giới Thổ Nhĩ Ký? Đây là máy bay tàng hình.
Câu chuyện máy bay tàng hình.
Một máy bay kỳ lạ cất cánh từ sân bay ở Thổ Nhỉ Kỳ. Bay ở độ cao thấp, phi công hướng máy bay về vùng trời tối đen gần biên giới LX. Đây là 1 nhiệm vụ quen thuộc, thường được thực hiện bởi Anh hoặc Mỹ. Chúng tôi muốn biết hệ thống phòng không chủa LX tốt như thế nào, vì vậy chúng tôi kiểm tra nó.
Chiếc máy bay hướng thẳng về phía biên giới, và hệ thống do thám trên máy bay sẳn sàng để ghi nhận dữ liệu. Mọi hoạt động của radar và truyền thông trong khu vực được kiểm soát cẩn thận. Chúng tôi muốn biết chính xác khi nào máy bay bị phát hiện, bởi loại radar nào, và loại tên lửa phòng hkông nào sẽ được lệnh sẵn sàng trong trạng thái báo động.
Đây là trò chơi mà chúng tôi chơi: Bao xa chúng tôi có thể đạt tới, mất bao lâu thì chúng tôi bị phát hiện. Nếu chúng tôi tiến lại gần so với thời gian trước kia, chúng tôi thắng. Nếu họ phát hiện chúng tôi sớm hơn, họ thắng.
Nhưng tối nay, chúng tôi thay đổi luật chơi chút xíu. Phi công bay dọc theo đường biên giới. Màn hình hiển thị những trạm radar dọc biên giới.Tình hình vẫn bình thường, họ chưa phát hiện ra máy bay. Phi công thực hiện giai đoạn 2 cua kế hoạch, hướng lên phía Bắc, đi vào biên giới LX. Nhẹ nhàng và thận trọng, ông không muốn đánh thức con gấu đang ngủ, chỉ muốn vờn trước mũi nó 1 chút.
Phi công để ý đến hệ thống SAM ở hướng Bắc 1 thị trấn nhỏ có tên Brodilovo, nằm về đông nam của Bulgaria. Radar hiển thị 1 hệ thống SA-10 trong khu vực đang hoạt động. Phi công hướng về phía radar, xem thử có sự thay đổi nào không. Semiactive doppler radar quét 1 dải rộng nhưng không phát hiện gì. Phạm vi hiệu quả của loại radar này được cho là 320km. Phi công mỉm cười khi ông đạt tới khaỏng cách 250km. Nụ cười biến mất và ông đổ mồ hôi khi tiến vào phạm vi 120km, đây là phạm vi nguy hiểm của tên lửa SA-10. vào phạm vi 90km, radar vẫn còn quét tìm kiếm mục tiêu, tuy nhiên phạm vi quét đã thu hẹp vào phía máy bay. Họ biết máy bay trong khu vực này, nhưng tín hiệu không tốt đủ để khóa mục tiêu.
Phi công kiểm tra bản đồ, dòng sông Veleka đang ở phía trước. Phi công kiểm tra màn hình hiển thị hồng ngoại một dãi tối đen bên dưới. Ông giảm độ cao, hướng máy bay dọc theo con sông. Ở độ cao 100 feet, radar chuyển qua trạng thái hoạt động bình thường nghĩa là mục tiêu đã biến mất. Nếu lúc này họ có phái vài chiếc Mig lên kiểm tra thì cũng đã quá trể.
Vài phút sau phi công đã vượt qua biên giới Bulgarian và tiến vào biển Đen. Chúng tôi đã chiến thắng trò chơi. Còn nhiều ví dụ tương tự như vậy. Điều gì làm cho máy bay này khác với loại thông thường vốn đã bị phát hiện từ trong biên giới Thổ Nhĩ Ký? Đây là máy bay tàng hình.