Tập Lái
8/5/12
23
9
3
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Cảm ơn bác chủ vì một topic quá tuyệt vời. Đi đây, đi đó bây giờ nghĩ lại đúng là không đâu qua được quê hương thanh bình nơi con đò, bến nước và những buổi trưa hè câu cá bên bờ kênh. Nhớ quá!
 
Hạng C
8/2/07
510
8.311
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em hầu chuyện ngày tết với các bác nghen

Những chiếc bánh Tét con
banhtetjb1.jpg

Những năm cậu đi học xa, mẹ cho tôi đến ở với bà để nhà đỡ cô quạnh. Mọi việc trong nhà được chúng tôi phân định rạch ròi: bà việc lớn, cháu việc nhỏ. Chẳng hạn như mỗi sáng thức dậy, bà quét sân, tôi quét nhà. Bà bằm rau nấu cháo cho heo, tôi thì xúc tấm cho gà ăn. Bà đi chợ, còn tôi ngồi đợi. Bà dọn mâm, tôi sắp chén. Cuộc sống trở nên ngắn nắp rõ ràng, và…không ai được tị nạnh ai – bà nói vậy.
002.jpg

Dưới con mắt của tôi thì tất cả các hoạt động của bà đều hướng đến một cái đích duy nhất: Tết! Tưới rau, để Tết; Nuôi gà, để Tết; Trồng cây dong riềng, để Tết! Chuẩn bị cho Tết với bà là cả một quá trình, lặp lại mỗi năm. Và quan trọng nhất là nuôi heo, nguồn thu nhập chính để ăn Tết. Đầu năm, bà nuôi một con heo mẹ. Vỗ béo cho đến một đêm bà gọi tôi dậy giữa khuya, khi heo kêu rống lên đau đớn. Nó sắp sinh con.

Dưới ánh sáng chập chờn của cây đèn dầu, tôi đứng bên cạnh đợi bà đỡ từng con heo con đỏ hỏn, bé xíu, lau rửa sạch sẽ, dùng kềm bấm răng nanh rồi đưa cho tôi đặt vào máng ổ bên cạnh được bà lót bằng vải sạch và rơm từ mấy ngày trước. Có những con bé xíu, vặt vẹo tưởng chết. Bà bĩnh tĩnh thổi hơi rồi nhúng chúng vào nước ấm. Tôi reo lên nho nhỏ khi thấy chúng khẽ cựa mình và mở mắt ra. Hai bà cháu tiếp tục nâng niu chăm bẵm cho lũ heo con mau lớn. Bà lo phần heo mẹ, còn tôi chịu trách nhiệm canh chừng lũ heo con khi chúng bú, để những con mạnh khỏe háu ăn không được tranh giành vú mẹ với những con gầy yếu.

Gần Tết, bà kêu lái đến cân hết heo mẹ heo con, chỉ để lại vài con khỏe. Số tiền đó dùng để mua sắm cho Tết, và chủ yếu là để làm bánh Tét. Bà mua về thật nhiều thịt, đậu xanh, nếp và hành. Lá chuối và lá dong thì sẵn sau vườn. Mỗi năm bà gói rất nhiều bánh Tét, cho cả gia đình các dì, cậu… Tôi không gói được, vì tay tôi chưa đủ mạnh để ém chặt bánh và xiết những sợi lạt. Tôi chỉ phụ trách phần lau lá.
banhtet2.jpg

Khi chỉ còn một ít nguyên liệu, bà thường ngẫu hứng làm cho tôi một cái bánh Tét con, nhỏ xíu xinh xinh. Tôi sung sướng vô bờ, nâng niu như trứng, ngồi đợi canh cánh suốt đêm để chờ nó chín. Rồi sáng mai đem khoe khắp xóm. Những đứa trẻ khác tha hồ ghen tị. Chúng cũng thèm những cái bánh Tét nhỏ dành cho riêng mình.
1324528587_images237298_05.jpg

Những chiều 30 Tết, bà thường xếp bánh vào giỏ rồi mang đi đâu đó. Tôi hỏi thì bà nó: “Đem biếu những người nghèo, những người không có bánh Tét để ăn Tết, không có gì cả!” Tôi lại hỏi: “Họ có con nít không?” Bà trả lời “Có!” rồi dừng lại nhìn tôi, một tia sáng ấm áp lóe lên trong ánh mắt. Tôi thẽ thọt: “Vậy năm sau bà làm cho con nhiều nhiều bánh Tét con!” “Để làm gì?”Tôi cười sung sướng “Bí mật!”. À, bí mật của tôi. Bà cười: “dzậy hén con?” Nhưng bà cũng làm. Tết năm sau, tôi hầu như đã quên béng đề nghị của mình, còn bà vẫn nhớ.
1091.77a7f44f0114e63f733b66daa7f5d357.jpg

Khi dì và mẹ tôi về nhà bà lấy bánh thì thấy trên giàn bếp treo hai dãy bánh Tét, một dãy dài những cặp bánh Tét to đùng, và bên dưới là một dãy 12 cặp bánh Tét con ngộ nghĩnh. Tôi chỉ: “Ở trên là của bá, ở dưới là của con”. Mọi người nhìn bánh Tét, nhìn bà và tôi đang hớn hở, rồi nhìn nhau than: “Trời ạ, cả bà lẫn cháu đều trẻ con như nhau”.
dsc_1293.jpg

Chiều 30 năm đó, bà xếp bánh vào giỏ. Tôi cũng vậy. Rồi bà cháu dắt nhau đi sâu vào phía ruộng. Bà xách giỏ lớn đựng bánh Tét to, tôi xách giỏ nhỏ đựng bánh Tét nhỏ. Chúng tôi im lặng đi, ghé vào những ngôi nhà xập xệ, xiêu vẹo, với những người lớn đăm chiêu và những đứa trẻ gầy còm, dơ bẩn. Ai cũng hồ hởi chào đón bà. Bà để lại nhà này một cặp, nhà kia hai cặp bánh. Còn tôi thì rộng rãi hơn, mỗi đứa một cái bánh Tét con, lớn nhỏ như nhau.
TB.JPG

Giao thừa. Ở nhà chỉ còn hai cái bánh lớn và không còn chiếc bánh Tét con nào cho tôi cả. Nhìn tôi buồn buồn, bà nói: “Con nít hơi đông dữ hén !”. Tôi gật gù: “Năm tới phải làm nhiều hơn bà ạ”. Bà im lặng xoa đầu tôi.

Nhưng năm sau, Tết chưa đến thì bà đã mất. Tôi vẫn chưa tự mình gói bánh được, cả đến bây giờ, khi đã lớn. Nhưng Tết nào về quê tôi cũng đi lại con đường từng đi với bà, trên tay là hai chiếc giỏ cũ, một đựng bánh mứt, một đựng đồ chơi và những cuốn truyện cổ tích. Một cho người lớn, một cho trẻ con. Một vì tấm lòng bà đã yên giấc cỏ, một cho tuổi thơ tôi đã xa tít tắp…
beplua.jpg

Bao giờ cũng vậy, trên con đường hẹp gập ghềnh đi vào ruộng, tôi lại cảm nhận trọn vẹn niềm hạnh phúc đơn sơ từng làm tim tôi rung động từ ngày xa xưa ấy: niềm hạnh phúc được cho, từ những cái bánh Tét con, nhỏ bé nhưng chứa đựng tình thương sâu xa của bà.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: dochua
Hạng B1
29/3/11
57
1
8
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Hay và cảm động quá bác ạ!
 
Hạng C
8/2/07
510
8.311
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em tiếp chuyện ăn uống miệt vườn nha các Bác.

Ăn cơm với cháo</h2>
Miệt vườn

Cơm là cơm, cháo là cháo. Nhưng ở Xóm Chà, người ta “dung hoà” hai thứ này trong bữa điểm tâm mà chẳng thấy “chỏi” chút nào.
Khoảng năm 1950, núi Sam có một chợ bò hoạt động rôm rả nổi tiếng khắp miền. Chính nhờ chợ bò này mà dân Châu Đốc có nhiều món ngon từ thịt bò, nhưng ngon nhất có lẽ là món bò xào lá giang. Ngày nay, dù chợ bò này không còn, nhưng các món ăn từ thịt bò ở Châu Đốc vẫn còn ngon và giữ vị trí đáng kể trong đời sống văn hoá ẩm thực xứ này, trong đó có món điểm tâm hết sức lạ lùng: vừa ăn cơm vừa ăn cháo với thịt và lòng bò nướng.
Miệt vườn


Món ăn này phục vụ ở vài quán (quán Sáu Cam đông khách hơn hết), nằm cách bến đò Châu Giang (ấp Châu Giang, xã Phú Hiệp) 3km, trên con đường tráng nhựa đi thị trấn Phú Tân (huyện Phú Tân, An Giang). Phú Hiệp là xã xa nhất của huyện Phú Tân, nằm giáp ranh với huyện Tân Châu, An Giang, bên kia sông là thị xã Châu Đốc. Vì là nơi sinh cư của khá đông người Chăm nên xóm được đặt tên là “Xóm Chà” (xưa kia dân miền Tây Nam bộ quen gọi đồng bào Chăm địa phương này là “Chà Và Châu Giang”).
longnuong1-300x192.jpg

Không khí phục vụ ở quán nào cũng nhộn nhịp. Một người nướng phèo, cật, Gan và thịt bò trên cái bếp than đỏ rực, người khác nhanh tay gắp để lên mặt thớt cắt thành từng miếng vừa ăn dọn lên dĩa cùng nước chấm, dưa chua. Cháo và cơm được múc ra cùng lúc: cơm khô tơi từng hột thoang thoảng mùi lá dứa, cháo thật lỏng với vài miếng huyết bò, óc bò cùng hành và ngò rí. Nhưng quan trọng nhất là lòng và thịt bò. Thịt bò ở đây không cần dùng loại phi lê đắt tiền, chỉ là thịt vụn lọc lấy từ hốc các miếng xương bò. Vậy mà với người đầu bếp giỏi đường dao thì khi lấy thịt vẫn cho ra từng mảnh như cắt từ một tảng thịt nguyên. Lòng bò và thịt nướng không cần ướp gia vị. Cái khéo của người nướng là làm sao cho lòng bò vừa chín tới để khi cắt ra còn thấy màu hồng bắt mắt bên trong.
Miệt vườn

Nước chấm được pha chế từ nước mắm, ớt bằm, đặc biệt là vị chua lấy từ trái bứa hoang dã miệt vườn. Cơm ăn theo cách bình thường, nhưng cháo dùng như nước xúp. Bữa điểm tâm “bề thế” no bụng tốn 10.000 đồng. Nhiều quán kinh doanh từ 5 giờ sáng đến 8 – 9 giờ thì đóng cửa.
 
Hạng B1
29/3/11
57
1
8
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Nhìn hấp dẫn quá! Thanks bác!
 
Hạng B1
24/6/11
76
1
0
40
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Bác chủ làm vài bài viết về các tục lệ đón Tết cổ truyền ở Việt Nam nói chung và miền Tây nói riêng đi bác.
 
Hạng C
8/2/07
510
8.311
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

[font="verdana,geneva"]Em hầu chuyện các bác tiếp đây[/font]

[font="verdana,geneva"]Phong tục ngày tết[/font]
[font="verdana,geneva"] [/font]
[font="verdana,geneva"]
cac-mon-ngon-ngay-tet-don-gian.jpg
[/font]
[font="verdana,geneva"]Dân tộc ta có nhiều ngày Tết. Tết là cách nói tắt hai chữ lễ tiết. Có Tiết Thương Nguyên, Trung Nguyên, Hạ Nguyên, Thanh Minh, Đoan Ngọ, TrungThu... Ngày tết nêu ở đây tức là nói tắt Lễ tiết Nguyên Đán (ngày đầu năm).[/font]
[font="verdana,geneva"]Ngày Tết, dân tộc ta có nhiều phong tục hay, đáng được gọi là thuần phong như khai bút, khai canh, hái lộc, chúc tết, du xuân, mừng thọ... Từ trẻ đến già ai ai cũng biết, không nhắc thì thanh thiếu niên cũng mua cho được cành hoa bánh pháo, nghèo cũng có chiếc bánh chưng, chai rượu. Vì vậy xin miễn liệt kê dài dòng, để trao đổi một vài phong tục đáng được duy trì phát triển.[/font]
[font="verdana,geneva"]Tống cựu nghênh tân: cuối năm quét dọn sạch sẽ nhà cửa, sân ngõ, vứt bỏ những thứ rác rưởi, cùng làng xóm dọn dẹp nhà thờ, đình chùa, đường sá phong quang, tắm giặt, cắt tóc, may sắm quần áo mới, trang trí bàn thờ, lau chùi bàn ghế ấm chén và mọi thứ thức ăn vật dụng.[/font]
[font="verdana,geneva"]
image001.jpg
[/font]
[font="verdana,geneva"]Nhiều gia đình nhắc nhở, dặn dò con cháu từ phút giao thừa trở đi không quấy khóc, không nghịch ngợm, cãi cọ nhau, không nói tục chửi bậy, không vứt rác viết vẽ bừa bãi. Cha mẹ, anh chị cũng không quở mắng, tra phạt con em, đối với ai cũng tay bắt mặt mừng, vui vẻ niềm nở dầu lạ dầu quen.[/font]
[font="verdana,geneva"]Đối với bà con xóm giềng dù trong năm cũ có điều gì không hay không phải, điều nặng tiếng nhẹ hay xích mích gì đều xúy xoá hết. Dầu có thực lòng hay không nhưng không để bụng, cũng không ai nói khích bác hoặc bóng gió, ác ý gì trong những ngày đầu năm. Dẫu mới gặp nhau ít phút trước, nhưng sau phút giao thừa coi như mới gặp, người ta chúc nhau những điều tốt lành.[/font]
[font="verdana,geneva"] [font="verdana,geneva"][/font][/font]

[font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"]Hái lộc, xông nhà, chúc tết, mừng tuổi: ai cũng hy vọng một năm mới tài lộc dồi dào, làm ăn thịnh vượng, mạnh khỏe tiến bộ, thành đạt hơn năm cũ. Lộc tự nhiên đến, đi hai lộc (chỉ là một cành non ở đình chùa, ở chốn tôn nghiêm mang về nhà), tự mình xông nhà hoặc dặn trước người "Nhẹ vía" mà mình thích đến xông nhà. Bạn nào vinh dự được người khác mời đến xông thì nên chú ý, chớ có sai hẹn sẽ xúi quẩy cả năm đối với gia đình người ta và cả đối với bạn. ở thành thị thời trước, sáng mồng một, có một số người nghèo gánh một gánh nước đến các gia đình giầu có lân cận và chúc họ "Lộc phước dồi dào". Những người này được thưởng tiền rất hậu. Nhiều người không tin tục xông nhà nhưng cũng phải dè dặt, chưa dám đến nhà ai sớm, sợ trong năm mới gia đình người ta xảy ra chuyện gì không hay đổ tại mình "Nặng vía". Chính vì vậy, đáng lẽ sáng mồng một đông vui lại hoá ít khách, trừ những nhà đã tự xông nhà, vì tục xông nhà chỉ tính người đầu tiên đến nhà, từ người thứ hai trở đi không tính.[/font][/font]

[font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"]Sau giao thừa có tục mừng tuổi chúc Tết. Trước hết con cháu mừng tuổi ông bà, cha mẹ. Ông bà cha mẹ cùng chuẩn bị một ít tiền để mừng tuổi cho con cháu trong nhà và con cháu hàng xóm láng giềng, bạn bè thân thích. [/font][/font][/font][font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"]Lời chúc có ca có kệ hẳn hoi nhưng xem người ta thích nhất điều gì thì chúc điều đó, chúc sức khoẻ là phổ biến nhất. Chú ý tránh phạm tên huý gia tiên, tránh nhắc tới lỗi lầm sai phạm cũ, xưng hô hợp với lứa tuổi và quan hệ thân thuộc. Chúc Tết nhưng người trong năm cũ gặp rủi ro tai hoạ thì động viên nhau "Của đi thay người", "Tai qua nạn khỏi", nghĩa là ngay trong cái hoạ cũng tìm thấy cái phúc, hướng về sự tốt lành. Kể cả đối với người phạm tội vẫn với thái độ nhẹ nhàng, khoan dung. Nhưng, nhìn chung trong những ngày đầu năm, người ta kiêng không nói tới điều rủi ro hoặc xấu xa.[/font]
[/font]
[/font]
[font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"]Quanh năm làm ăn vất vả, ít có điều kiện qua lại thăm hỏi nhau, nhân ngày Tết đến chúc mừng nhau, gắn bó tình cảm thật là đặm đà ý vị; hoặc điếu thuốc miếng trầu, hoặc chén trà ly rượu, chẳng tốn kém là bao. Hiềm một nỗi, nhiều người còn quá câu nệ, công thức ruờm rà, không chủ động được kế hoạch. Nhiều vùng nông thôn, hễ đến chúc Tết nhau nhất thiết phải nâng ly rượu, nếm vài món thức ăn gì đó chủ mời vui lòng, năm mới từ chối sợ bị giông cả năm.[/font]
[/font]
[/font]
[font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"][font="verdana,geneva"]Quà Tết, lễ Tết: Bình thường qua lại hỏi thăm nhau có khi cũng có quà, biểu lộ mối ân tình, nhưng phong tục ta đi lễ Tết vẫn có ý nghĩa hơn, nhất là đi trước Tết càng quý. Loại trừ động cơ hối lộ quan trên để cầu danh cầu lợi thì việc biếu quà Tết, tổ ân nghĩa tình cảm là điều đáng quý. Học trò tết thầy giáo, bệnh nhân tết thầy thuốc, con rể tết bố mẹ vợ... quà biếu, quà Tết đó không đánh giá theo giá thị trường. Nhưng cũng đừng nên gò bó, câu nệ sẽ hạn chế tình cảm: Không có quà, ngại không dám đến. Dân tộc ta tuy nghèo nhưng vẫn trọng nghĩa tình, "Lời chào cao hơn mâm cỗ".[/font]
[font="verdana,geneva"]
1(82).jpg
[/font]
[font="verdana,geneva"]Lễ mừng thọ: ở các nước Tây Âu thường mừng thọ vào dịp kỷ niệm ngày sinh, ở ta ngày xưa ít ai nhớ chính xác ngày sinh tháng đẻ nên vào dịp đầu xuân thường tổ chức mừng thọ lục tuần, thấp tuần, cửu tuần... tính theo tuổi mụ. Ngày tết ngày Xuân cũng là dịp mọi người đang rảnh rỗi, con cháu tụ tập đông vui.[/font]
[font="verdana,geneva"]Cũng vào dịp đầu xuân, người có chức tước khai ẩn, học trò sĩ phu khai bút, nhà nông khai canh, thợ thủ công khai công, người buôn bán mở hàng lấy ngày: Sĩ, Nông, Công, thương "Tứ dân bách nghệ" của dân tộc ta vốn cần cù, ai cũng muốn năm mới vận hội hành thôn làm ăn suôn sẻ, đầu xuân chọn ngày tốt đẹp, bắt tay lao động sớm, tránh tình trạng cờ bạc, rượu chè, hội hè đình đám, vui chơi quá đà. Sau ngày mồng một, dù có mãi vui tết, hoặc còn kế hoạch du xuân, đón khách, cũng chọn ngày "Khai nghề", "Làm lấy ngày". Nếu như mồng một là ngày tốt thì chiều mồng một đã bắt đầu. Riêng khai bút thì giao thừa xong, chọn giờ hoàng đạo bắt đầu không kể mồng một là ngày tốt hay xấu. Người thợ thủ công nếu chưa ai thuê mướn đầu năm thì cũng tự làm cho gia đình mình một sản phẩm, dụng vụ gì đó (nguyên vật liệu đã chuẩn bị sẵn). Người buôn bán, vì ai cũng chọn ngày tốt nên phiên chợ đầu xuân vẫn đông, mặc dầu người bán chỉ bán lấy lệ, người đi chợ phần lớn là đi chơi xuân.[/font]
[font="verdana,geneva"]
33.jpg
[/font]
[font="verdana,geneva"]Cờ bạc: Ngày xưa các gia đình có nề nếp quanh năm cấm đoán con cháu không được cờ bạc rượu chè nhưng trong dịp tết, nhất là tối 28, 29; gia đình quây quần bên nồi bánh chưng thì ông bố cho phép vui chơi, có cả trẻ con người lớn những nhà hàng xóm, những gia đình thân cận cùng vui. Tam cúc, cơ gánh, cờ nhảy, cờ tướng, kiệu, chắn, tổ tôm... ai thích trò nào chơi trò ấy. Đế lế khai hạ, tiễn đưa gia tiên, coi như hết Tết thì xé bộ tam cúc, thu bàn cờ tướng, cất bộ tổ tôm hoặc đốt luôn khi hoá vàng.[/font]
[font="verdana,geneva"]
gia%20dinh%20ngay%20tet.jpg
[/font]
[font="verdana,geneva"]Tóm lại, ngày Tết là ngày tiêu biểu cho truyền thống văn hoá tốt đẹp của dân tộc. Giá như phát huy thuần phong mỹ tục đó, từ gia đình ra xã hội, ai ai cũng đối xử với nhau trên thuận dưới hoà, kính giá yêu trẻ... thì đất nước quê hương sẽ tươi đẹp, giàu mạnh, bộ máy pháp luật bớt đi bao nhiêu khó khăn.[/font]
[/font]
[/font]
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: dochua
Hạng B1
24/6/11
76
1
0
40
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Cảm ơn bác chủ rất nhiệt tình
41.gif
41.gif
41.gif
 
Hạng C
8/2/07
510
8.311
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em hầu chuyện các bác tiếp nha.
Các bác comment nhiệt tình cho xôm tu mấy ngày xuân nha!

Tháng chạp
3178696813_b9a34b58df.jpg

Còn bao nhiêu ngày nữa thì tới tết nhỉ? Không nhớ nữa. Thời gian bây giờ với tôi thật lãng đãng vô cùng. Tỷ như sáng nay lúc đang nhâm nhi ly cà phê, nghe mấy bảng nhạc vàng với mấy ông bạn thì thằng con ở Sài Gòn điện về bảo: “Ba đặt dùm vé lên chứ tháng chạp về mua không có đâu? ” Tôi giật mình thấy sao mình vô tâm quá - Tháng chạp rồi mà vẫn còn ngồi đây hát hò. Nhưng rồi bỗng dưng thấy vui khi nghĩ đến mấy đứa nhỏ lại biết gọi tên tháng mười hai mà các cụ mình vẫn quen gọi bằng cái tên “tháng chạp” .
VB_mua-bong-cung-ram-400.jpg

Tháng chạp! Ôi nghe sao mà da diết quá, thể như có sự thúc giục của thời gian, sự xa vắng, quạnh quẽ ẩn chứa cả cái thở dài tiếc nuối … Tôi vội vã bỏ cuộc chơi tất bật chạy về nhà thì đã thấy mẹ đang chắp tay mắt hướng về phía cánh đồng xa xăm mà lẩm bẩm lầm bầm: “Tụi bây thật là lạ, đã đến rằm rồi mà chẳng thấy đứa nào về. Hồi xưa ba bây mới mùng mười, đã tập hợp con cháu đi giẫy mả tổ tiên dòng họ. Vậy mà giờ!...”
MX%20(2).jpg

Ừ nhỉ! Ngày còn sống độ này dẫu bận bịu công việc gì ba cũng dẫn mấy anh em tôi đi giẫy cỏ, sửa sang lại những phần mộ của ông bà tổ tiên. Ở đó tôi được gặp rất nhiều người thân trong dòng họ. Kể cũng thật lạ, chả ai bắt buộc họ về, nhưng họ cứ về, lại còn dẫn cả con cháu dâu rể cùng về với một niềm thành kính tâm linh. Tôi vội nhấc điện thoại định gọi mấy ông anh thì đã nghe giọng sần sần từ đầu máy phía bên kia: “Mai đám cưới con chú ba rồi, thôi dời giẫy mả lại bữa khác, nhớ chuẩn bị cho anh ít lá chuối với vài cân nếp ròng, vài bữa về lấy gói bánh tét nhé!” - Ừ! Ừ ! Tôi cúp máy mà lòng bỗng ngỡ ngàng ….
goi-banh-tet-1.jpg

Ngoài bờ dậu cô giáo Nga nhà bên cạnh đang râm ran bàn tán với vợ tôi: “Mai bận váy gì đi dự cưới con cô Mân. Mốt chuẩn bị bài hát gì cho đám con cô Hận…” Trời ạ! Tôi nhẩm tính khoảng năm, bảy đám cưới trong chạp này. Nhớ năm nào ba chậc lưỡi; Cuối năm cưới dữ quá. Tôi chẳng chú tâm gì. Người lớn lo chạy tiền, chứ tụi trẻ chúng tôi thì chỉ biết tháng chạp là tháng ăn sướng, đám cưới nhiều, cô dâu xinh, chú rể đẹp. Không cái gì rộn rã bằng tháng chạp về!
damcuoitrenduongque_6529.jpg

Tháng chạp về, bỗng dưng nhớ đến những ngày tháng này, mẹ luôn trong bếp, hết xâm gừng, xâm bí đến cắt khoai lang, cà chua, dừa... Hình ảnh mẹ ngồi bên bếp than lửa nhỏ, bên trên có chảo mứt ngập đường, tay mẹ thoăn thoắt với cây đũa dài trở qua trở lại sao mà thân thương quá. Mà đâu chỉ có một chảo. Hết gừng xâm, đến gừng xắt lát, rồi đến dừa, thu đủ, bánh thuẫn...
IMG_1460.JPG

Ngẫm ra, hẳn mẹ phải tính kỹ lắm mới quy ra đủ số riêm, số bánh cho ba ngày tết, bảy ngày xuân. Ấy vậy mà anh em chúng tôi thì cứ xúm xít bên bếp lửa canh chừng lúc không ai để ý, lấy trộm một miếng cho vào miệng. Ngon ơi là ngon.
banh-thuan.jpg

Tháng chạp về, khi những cành mai vàng trước sân nhà đâm chồi nẩy lộc là lúc cha tôi nôn nóng ngóng tin những đứa con cháu đi làm xa có kịp về không, hồi đó không có điện thoại như bấy giờ. Người chỉ biết cầu trời khẩn phật cho con cháu bình yên an lành mà về kịp tết. Vậy mà hình như có thần giao cách cảm anh em chúng tôi mỗi đứa mỗi nơi cũng bộn rộn cồn cào háo hức mong đến ngày về, để được quây quần cùng gia đình, bầu bạn, ăn những món ăn ngon mà cha bảo mẹ làm thật nhiều để các con không quên được hương vị quê nhà.
7071162353_9a1ebfa97a_z.jpg

Tháng chạp về bỗng nhớ ngày nào, viết bài thơ tình cảm xúc mơn man Tôi tìm chút nắng cuối đông rót xuống vành môi em ngây ngất. Em đã ôm gió đẩy cơn mưa chiều lạnh lẽo chạm vào lòng tôi chút chông chênh. Bước chân vô định, lững lờ tìm theo làn hương lành mơn man cuộc tình đầu chớm nở.
[tube]http://youtu.be/iwG7yzsgV-Q[/tube]
Tháng chạp …Tôi lửng thửng bước ra đường tìm chút cảm xúc mùa xuân bất chợt nhận những giọt mưa mong manh, lảng đảng thả hồn trên cánh đồng sương khói . Ấy là những giọt mưa cuối cùng còn sót lại của mùa đông hay những giọt mưa mơ màng chớm nở của mùa xuân, tôi cũng không rõ nhưng chắc nó sẽ làm cho bất kỳ ai cũng rùng mình xốn xang cho một nét thơ thanh bình yên ả. Cảm ơn thiên nhiên đã ưu đãi cho quê tôi một năm bình thường không mưa bão tai ương. Cảm ơn những giọt mồ hôi thả xuống cánh đồng lúa xanh mơn mởn. Cảm ơn những giọt mưa sương mong manh dậy màu cuộc sống. Cảm ơn những giọt nắng vàng lẻ loi làm ấm áp lòng người, rạo rực bâng khuâng chuẩn bị cho một mùa xuân mới.
634642154485850000.Thumb.jpg

Tháng chạp ... Nhìn luống cải nhà ai trổ những ngồng hoa vàng óng ánh. Bứt nắm lá cầm tay mà nghe phảng phất đâu đây tình người, tình đất trong hơi thở của mình!
 
  • Like
Reactions: dochua