Hạng C
28/8/05
971
3
0
Hồ Chí MInh City
RE: Tự thú của người bán xe (Từ phần 4)

Trích đoạn: GiaoThong

Bác Tùng Râu cứ đứng ngoài hoan hô nếu bác không có thời gian dịch. Nhưng đến khi biên tập (và xuất bản???) thì sẽ nhờ đến bác đấy (hình như bác làm trong ngành media thì phải?)

=================

Em dân tài chính bác ơi! :D
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (Phần 4)

Rất nhiều người bán xe phát hiện ra rằng, hài hước là một cách thức tốt để vượt qua những phản ứng của khách hàng. Nếu một khách hàng nói rằng họ chỉ “xem thôi”, người bán hàng có thể trả lời “lần trước tôi cũng chỉ xem thôi, thế mà cuối cùng lại phải cưới”. Nếu một người khách hàng phản ứng trước việc bị thúc bách để mua một chiếc xe, người bán hàng có thể trả lời “Trong bãi xe này chỉ có những chiếc lốp mới phải chịu áp lực”.

Những tình huống và cách giải quyết như thế được trao đổi giữa những người bán hàng vào thời gian rảnh rỗi với cảm tưởng rằng, một câu đùa đúng chỗ vào đúng thời điểm có thể sẽ là chìa khóa cho việc bán hàng.

Tất nhiên, theo quan điểm của một người bán hàng thì một lời nói đùa đúng chỗ có thể được coi là sự thật tối thượng bởi khách hàng. Trong một trường hợp, một tay bán hàng kỳ cựu đã khoác lác với tôi rằng anh ta đã bán được chiếc xe cho một người phụ nữ bẳng cách nói với cô ta “Cô biết không, khi đứng cạnh chiếc xe này cô rất tuyệt vời. Màu của chiếc xe thật hợp với màu mắt cô”.

Thật là kỳ quặc vì vào một buổi tối trời, tôi nói chuyện với một người phụ nữ và cô ta kể với tôi là đã từng có người bán hàng nói với cô ta rằng màu xe rất thích hợp với màu mắt của cô ta. Phản ứng của cô ta thế nào? ‘’Ôi, làm ơn đi”.

Những người bán hàng kể cả đàn ông lẫn đàn bà dường như tồn tại trong một thế giới riêng của họ. Những thứ mà họ cho là “ngon” lại được người ngoài đánh giá là lòe loẹt và vụng về. Ví dụ, tại sao họ lại rất cố chấp khi chỉ mặc áo sơmi trắng toát và thắt càvạt lụa? Hoặc tại sao lại đeo đồng hồ vàng, nhẫn và kiềng cổ? Bây giờ có ai còn đeo những thứ như vậy không? Liệu họ có nhận ra rằng họ tự biến mình thành những người thái quá không?

Điều khẳng định phía trên chính là câu trả lời duy nhất mà tôi có được, với tư cách một người bán hàng, tôi dành mọi thời gian với những người bán hàng khác. Họ là bạn của tôi.

Dù có tin hay không, tôi đang tự mình hòa nhập với những con người ở đây. Vì vậy tôi bắt đầu chú ý hơn tới các càvạt vàng, áo sơmi trắng và các đôi giầy thật bảnh. Tôi thậm chí có để một chòm râu dê bởi vì rất nhiều tay bán hàng ở đây để những chòm râu như vậy. Tôi cũng vuốt keo và chải tóc hất ngược ra phía sau.

(còn tiếp)
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (Phần 4)

Trong một tuần đầu tiên với tư cách người bán xe hơi, tôi thường về nhà và kể lại các tình huống xảy ra tại đại lý cho vợ tôi. Tôi kể với nàng rằng chúng tôi đã được hướng dẫn, khi có xe tới phải đi theo tới khi chúng được lùi vào bãi và đứng đằng sau chiếc xe cho tới tận khi khách hàng bước ra. Nàng tỏ ra hết sức ngờ vực.

“Họ có nghĩ là điều đó sẽ thuyết phục mọi người mua một chiếc xe hơi không?”, nàng liên tục hỏi. “Nếu là em, em chỉ muốn tiếp tục lái, em muốn tự mình nhận xe, thư giãn và ngồi trong chiếc xe, và đặc biệt là không bị thúc ép”.

Tôi chỉ có thể trả lời rằng hệ thống đó không được thiết lập để đào tạo những người chỉ biết nghĩ cho mình, nó không giúp được khách hàng ra được những quyết định thích đáng. Hệ thống được thiết kế để tóm được khách hàng lúc họ không phòng bị, nhanh chóng bán được xe và khai thác được những khách hàng yếu kém hoặc thiếu thông tin. Những người đó chính là khách hàng của chúng tôi.

Tôi có thể nói là đại lý nơi tôi làm việc khét tiếng là có doanh số cao và áp lực lớn. Mặc dù vậy, vẫn có những người bán hàng rất thư thái và đáng mến, họ đối xử với khách hàng một cách tôn trọng. Tôi cũng biết có rất nhiều đại lý tốt trên toàn quốc rất quan tâm tới việc duy trì danh tiếng lâu dài. Nhưng đại lý nơi tôi làm việc khuyến khích nhân viên bán hàng tạo sức ép để thúc đẩy quá trình bán hàng nhanh hơn, làm cho khách hàng phải chấp nhận trả nhiều tiền hơn, và làm cho khách hàng phải mua một chiếc xe họ thực sự không mong muốn.

Tới giờ tôi đã làm được vài ngày. Sếp của tôi đã đào tạo phần cơ bản cho tôi và nói với tôi hãy theo dõi cách những người bán hàng khác giao tiếp với khách hàng. Cuối cùng, anh ta cũng cho phép tôi “gặp và chào hỏi” khách hàng và sau đó giới thiệu lại cho đồng đội khác trong cùng nhóm.

Bây giờ, đã đến lúc tôi sẽ thực sự bán xe, vì vậy tôi bước ra ngoài và bắt đầu đợi “gà”. [“gà” ở đây là những khách hàng đang bước vào bãi xe. Phần Thuật ngữ có giải thích cặn kẽ - GT]

Đại lý nơi tôi bán hàng có một “tầng ngỏ”. Điều đó có nghĩa là bất kỳ một người bán hàng nào cũng có thể đợi một khách hàng đang tới. Tuy nhiên nếu có 10 nhân viên đang đợi gà mà chỉ có một khách hàng đánh xe vào, chúng tôi sẽ quyết định ai sẽ tiếp đón người khách đó? Trong một số trường hợp, người bán hàng có thể “gọi” gà. Họ có thể duyệt qua những xe trong dòng xe cộ chạy ngang qua đại lý. Nếu một chiếc xe lượn vào bãi xe, một người nói “Chiếc Toyota Xanh lá cây” và điều đó cho phép anh ta quyền được chờ đón người khách này. Khi bạn bắt tay người khách hàng, trong ý thức, anh đã khẳng định chủ quyền lãnh thổ của mình.

(Còn tiếp)
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (Phần 4)

Vì tôi mới chỉ là một “gã đậu Hà Lan” những tay bán hàng khác toàn cố đẩy cho tôi những con gà “khoai” – những người khách được những tay bán hàng đánh giá không hoặc không thể mua được một chiếc xe. Gã quản lý của tôi đã từng một lần miêu tả sự khác nhau giữa các chủng tộc và quốc tịch, và những đối tượng nào sẽ trở thành khách hàng. Tôi sẽ không thuật lại những lời gã nói vì nó quá kích động. Nhưng ý chính của nó là những người thuộc quốc tịch nào đó sẽ thuộc dạng “nằm ngửa” (những người mua chẳng cần mặc cả), trong khi những người thuộc một chủng tộc khác lại là những “con gián” (họ có độ tin cậy thấp), còn những người từ quốc gia kia lại là loại “xoáy” (họ cố gắng mua xe theo giá hóa đơn).

Tôi sẽ lặp lại những gì Michael, ASM của tôi, nói về người Cáp-ca (da trắng). Anh ta nói người da trắng không bao giờ tới các đại lý “Họ toàn lên Internet để tìm xem giá hóa đơn của chúng ta là bao nhiêu. Chúng ta chả bao giờ lấy được một xu của họ, tôi ghét điều đó. Tôi muốn nói rằng liệu họ có đi tới cửa hàng và hỏi ‘Giá trên hóa đơn của bộ vét đẹp này là bao nhiêu?’, chắc là không. Vậy tại sao họ lại hỏi thế ở đây kia chứ?”.

Tôi đã bắt đầu nhìn thấy ảnh hưởng của Internet, bởi vì một vài việc đã xảy ra trong những ngày đầu tiên tôi ở đây. Tôi được cử tới phòng dịch vụ để nói chuyện với khách hàng đang đợi sửa xe trong xưởng. Những người bán hàng cảm thấy đây là nguồn khách hàng có giá trị sẽ mua xe hơi mới. Ví dụ một khách hàng vừa nhận được một báo giá cho hộp số với giá 2,000$, đã đến lúc tiếp cận và thuyết phục họ mua một chiếc xe mới.

Thông thường có khoảng trên 10 người ngồi đợi xe của họ được sửa chữa. Họ có thể xem TV hoặc đọc gì đó trong khi uống café và Coca từ các máy bán hàng tự động. Tôi đưa danh thiếp của mình cho họ và tán gẫu với vài người. Một tay còn trẻ đang giết thời gian bằng cách chọt chọt cái Palm Top của mình. Anh ta diện đồ jean và áo T-shirt hàng hiệu, vì vậy tôi không ngạc nhiên khi được biết anh ta vừa mua một chiếc SUV mới mà đại lý của chúng tôi bán. Michael nói với tôi rằng những chiếc xe đó được bán ra trên giá niêm yết, vì vậy tôi hỏi Ông Palm Top anh ta đã mua nó ra sao.

“Tôi vừa có được một giao dịch hết ý”, anh ta nói.

“Hết ý như thế nào?”

“Ba trăm đồng dưới giá hóa đơn”, anh ta trả lời một cách tự mãn.

Tôi hỏi anh ta đã làm thế nào, anh ta nói đã kiểm tra giá trên Internet, sau đó anh ta gọi cho viên giám đốc đội xe [fleet manager (*) - GT] và xử lý giao dịch thông qua điện thoại.

Tôi có một phản ứng phân liệt về trò này, một nửa trong tôi khâm phục anh chàng cáo già này đã qua mặt được đội bán xe, nhưng nửa còn lại trong tôi, nhân danh nhân viên bán hàng, lại tức giận vì tôi sẽ không bao giờ “nhận được 1 xu từ anh ta”. Dường như chỉ là vấn đề thời gian, các khách hàng thay vì đến thẳng bãi xe như trước đây thì giờ họ lên trên Internet để giao dịch.

Những nhân viên bán xe chỉ hơi ngờ ngợ về xu hướng phát triển này. Tôi đứng cạnh George ở lề đường và chúng tôi nhìn thấy một trong những chiếc xe SUV đang được ưa chuộng đã sẵn sàng giao cho khách.

“Lại một quả bán hàng qua Internet khốn kiếp”, George nói, “Tại sao họ lại không chuyển giao vụ bán hàng đó về cho chúng ta nhỉ? Chúng ta sẽ có được 1 xập trên giá niêm yết, thay vào đó họ lại bán với giá hóa đơn, liệu như thế có gì hay ho cơ chứ?”. Ngày qua ngày tôi chứng kiến ngày càng nhiều xe được đánh dấu "carsdirect.com". Và mỗi khi tôi tiến tới tiếp cận những người đang tới bãi xe, họ thường báo cho tôi biết họ đến đây để gặp giám đốc đội xe - toàn là khách hàng qua Internet.

Quay trở lại hai người tôi chào hỏi lần đầu tiên tại bãi xe, tôi không nhớ nhiều lắm về họ ngoài việc nỗi sợ hãi thể hiện trên khuôn mặt họ. Họ không mua xe từ tôi, thực tế là trong hai ngày kế tiếp, công việc của tôi không có triển vọng. Tôi gặp rất nhiều người chỉ đến xem, hoặc họ nói rằng họ sẽ quay trở lại, hoặc họ nói rằng họ bận đi khám bác sĩ, hoặc là phải đến trường đón con đi học về. Đó là những lời từ chối thông thường của họ để thoát được tôi. Nhưng những người bán hàng nói với tôi hãy đừng đếm xỉa đến những câu chuyện mà khách hàng dựng lên, như cách họ nói “Bọn mua hàng toàn dân dối trá”.

=============
(*) Vì trong tài liệu không có phần định nghĩa về fleet manager nên tôi tạm dịch là “giám đốc đội xe” và liệt kê chức năng nhiệm vụ của vị trí này:

Fleet managers are responsible for the following
• Designate and review vehicle assignments
• Establish maintenance procedures
• Evaluate and recommend vehicle procurement needs
• Identify surplus vehicles for sale disposition
• Maintain vehicle history records
• Maintain records
• Monitor direct and indirect fleet costs
• Maintain fleet required data

(Hết phần 4)
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (Phần 4)

Liên kết tới Phần 5: Chuyện kể qua 2 lần bán hàng

http://www.otosaigon.com/forum/tm.aspx?m=198498
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (Phần 4)

Báo cáo các bác, bản mềm em đã chuyển sang dạng MS Reader để các bác có thể đọc được trên cả PC lẫn PocketPC. Nếu máy bác nào chưa có Reader thì có thể tải về theo đường link dưới đây:

Bản mềm Tự thú của người bán xe: http://www.external.members.winisp.net/downloads/TuThuCuaNguoiBanXeHoi_Viet.lit

Microsoft Reader for PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/pc.asp

Microsoft Reader for Pocket PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/ppc.asp

Microsoft Reader for Tablet PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/tablet.asp

Người dịch:
1. Datsun
2. GiaoThong
3. Mltr6
4. NoWD
5. Pigeon

PS. Phần đầu của bác PĐ em đã dịch lại để cho nó đồng nhất cách hành văn. Phần thuật ngữ buồn ngủ quá chưa dịch ra được, sẽ đền các bác sau.