thanks bác! mà nếu đến khu bảo tồn thiên nhiên gặp kiểm lâm đề nghị họ dẫn đường có dễ ko nhỉ? còn vấn đề "bồi dưỡng" thì nên đưa trước hay sau? và họ có đề cập đến vấn đề đó trước không?
- Status
- Không mở trả lời sau này.
Theo kinh nghiệm của em (qua những lần đi du lịch rừng):
- Nên vào Ban quản lý rừng liên hệ đường đi nước bước: Riêng em, qua các lần đến, đều được tư vấn nhiệt tình. Nhờ đó, có thêm nhiều lựa chọn tốt cho chuyến đi.
- Để cải thiện đời sống, hoặc để góp thêm kinh phí cho hoạt động cơ quan, hiện nay, nhiều Ban quản lý rừng cũng tổ chức thêm các dịch vụ phục vụ du khách (trong đó, có thể có dịch vụ dẫn dắt). Bác nên hỏi thẳng, nếu có, họ trả lời mình liền. Cái lợi lớn nhất có người đi theo dẫn đường là: trên đường đi, họ sẽ thông tin cho mình nhiều điều bổ ích về khu rừng.
- Theo để ý của em (không biết đúng không): hình như nơi rừng rú vắng vẻ, con người có tình cảm lắm, gặp du khách đến thăm, hầu hết những người làm công tác rừng đều mừng và nhiệt tình. Vì vậy, bác đừng ngại khi đến liên hệ các Ban quản lý rừng.
Cách nay mười mấy năm, em may mắn được các anh Vườn quốc gia York Đôn (Đaklak) đón tiếp ân cần. Anh em tại đây còn nhờ ông Ama Công ("Vua săn voi" mà Báo Tuổi trẻ từng đề cập) dẫn tụi em đi tham quan khắp nơi (hoàn toàn do tình thương mến thương thôi). Nhắc lại chuyện này, một lần nữa, em xin cảm ơn anh em Vườn quốc gia York Đôn.
- Nên vào Ban quản lý rừng liên hệ đường đi nước bước: Riêng em, qua các lần đến, đều được tư vấn nhiệt tình. Nhờ đó, có thêm nhiều lựa chọn tốt cho chuyến đi.
- Để cải thiện đời sống, hoặc để góp thêm kinh phí cho hoạt động cơ quan, hiện nay, nhiều Ban quản lý rừng cũng tổ chức thêm các dịch vụ phục vụ du khách (trong đó, có thể có dịch vụ dẫn dắt). Bác nên hỏi thẳng, nếu có, họ trả lời mình liền. Cái lợi lớn nhất có người đi theo dẫn đường là: trên đường đi, họ sẽ thông tin cho mình nhiều điều bổ ích về khu rừng.
- Theo để ý của em (không biết đúng không): hình như nơi rừng rú vắng vẻ, con người có tình cảm lắm, gặp du khách đến thăm, hầu hết những người làm công tác rừng đều mừng và nhiệt tình. Vì vậy, bác đừng ngại khi đến liên hệ các Ban quản lý rừng.
Cách nay mười mấy năm, em may mắn được các anh Vườn quốc gia York Đôn (Đaklak) đón tiếp ân cần. Anh em tại đây còn nhờ ông Ama Công ("Vua săn voi" mà Báo Tuổi trẻ từng đề cập) dẫn tụi em đi tham quan khắp nơi (hoàn toàn do tình thương mến thương thôi). Nhắc lại chuyện này, một lần nữa, em xin cảm ơn anh em Vườn quốc gia York Đôn.
thanks các bác. chắc phải qua mùa mưa mới thực hiên đc chuyến đi này, ko thì vô rừng mà gặp ngày mưa dầm nữa thì...không còn gì để nói! hehe
em nghĩ bác chủ chưa từng đi rừng thì nên test khả năng "lì đòn, gan dạ, mạo hiểm" của mình và nhóm bạn ở cánh rừng dễ trước, vd như Nam Cát Tiên. Vì trong 1 nhóm biết đâu có 1 vài người xung, còn mấy người kia thì ko, lúc khó khăn hoạn nạn trong rừng dễ "chì chiết lằng nhằng" nhau lắm. Vài kinh nghiệm khó khăn cho bác mường tượng đi rừng chơi ko phải suy nghĩ hời hợt giản đơn (trừ khi bác chỉ đến bìa rừng chụp hình rồi dìa):
Vắt: thuốc cỡ nào cũng ko ăn thua, loại thuốc tên là Dep (đọc giống chiếc Dép) cũng rứa, vì khi mình di chuyển ra mồ hôi hoặc lội suối, công hiệu thuốc bay hết. Nhìn con nai, con nhím còn thấy vui, nhìn con vắt nâu nâu nó nhoi nhoi chung quanh đầy trên lá cây sắp nhảy xổ vào hút máu mình là muốn bỏ của chạy về rồi, đặc biệt khi nó chui vào người rồi là chỉ có khỏa thân giữa rừng để tìm cho ra coi nó trốn chỗ nào mà bắt, ehehe
Rắn, rít, bọ cạp: hên xui nhe, gặp bị cắn là bỏ cuộc vui luôn, vì mình có thể ko kinh nghiệm, vô rừng cái gì thấy lạ, đẹp cũng sờ, cũng rờ hoặc bước chân mạnh dạn trên lớp lá khô cũng dễ gây họa.
Kiến rừng: đừng coi thường lũ này, loại này bác coi phim Indiana Jones rồi chắc biết, nó bò rất lẹ và cắn đau kinh khủng, đặc biệt tấn công theo cả đàn, một con to cỡ con ruồi nhìn là nổi da gà rồi.
Và trong rừng khi nào cũng ẩm ướt, nhớp nháp, không khí rất nặng vì độ ẩm cao, khó thấy ánh mặt trời, khi nào cũng u u (nếu bác thực sự luồn vào những khu rừng nguyên sinh), người như...mọi, dơ bẩn và thiếu thốn đủ thứ nên có dắt theo bồ bịch gây ấn tượng là có khả năng ôm hận ngược. ehehe.
Những ý còn lại thì các bác khác đã chia sẻ rồi nên bác cân nhắc nhiều thêm vào, đi mùa khô cũng tạm được nhưng cái chất mạo hiểm, cạnh tranh sinh tồn theo bản năng, sự thú vị kiểu hoang dã thử thách lại không bằng mùa mưa. Good luck bác.
Vắt: thuốc cỡ nào cũng ko ăn thua, loại thuốc tên là Dep (đọc giống chiếc Dép) cũng rứa, vì khi mình di chuyển ra mồ hôi hoặc lội suối, công hiệu thuốc bay hết. Nhìn con nai, con nhím còn thấy vui, nhìn con vắt nâu nâu nó nhoi nhoi chung quanh đầy trên lá cây sắp nhảy xổ vào hút máu mình là muốn bỏ của chạy về rồi, đặc biệt khi nó chui vào người rồi là chỉ có khỏa thân giữa rừng để tìm cho ra coi nó trốn chỗ nào mà bắt, ehehe
Rắn, rít, bọ cạp: hên xui nhe, gặp bị cắn là bỏ cuộc vui luôn, vì mình có thể ko kinh nghiệm, vô rừng cái gì thấy lạ, đẹp cũng sờ, cũng rờ hoặc bước chân mạnh dạn trên lớp lá khô cũng dễ gây họa.
Kiến rừng: đừng coi thường lũ này, loại này bác coi phim Indiana Jones rồi chắc biết, nó bò rất lẹ và cắn đau kinh khủng, đặc biệt tấn công theo cả đàn, một con to cỡ con ruồi nhìn là nổi da gà rồi.
Và trong rừng khi nào cũng ẩm ướt, nhớp nháp, không khí rất nặng vì độ ẩm cao, khó thấy ánh mặt trời, khi nào cũng u u (nếu bác thực sự luồn vào những khu rừng nguyên sinh), người như...mọi, dơ bẩn và thiếu thốn đủ thứ nên có dắt theo bồ bịch gây ấn tượng là có khả năng ôm hận ngược. ehehe.
Những ý còn lại thì các bác khác đã chia sẻ rồi nên bác cân nhắc nhiều thêm vào, đi mùa khô cũng tạm được nhưng cái chất mạo hiểm, cạnh tranh sinh tồn theo bản năng, sự thú vị kiểu hoang dã thử thách lại không bằng mùa mưa. Good luck bác.
Bác Quang rù đâu ròi???? Đi về chưa mà không vào làm cái report? Hay nghe các bác bày rồi trốn lun òi?
- Status
- Không mở trả lời sau này.