Xe đạp hồi đó chỉ có cái chén chết chỗ giò đạp và canh căm là em thua, phá được hết, kể cả tháo líp chêm miếng cao su cho khỏi bị tuột chó. Chán thắng tay vì hay đứt cáp (thời đó ốc siết cáp là vật không thể thiếu) Em chơi 1 cái thắng chân thôi, ai không biết đi thì mất gót như chơi, tiết kiệm 1 thắng và cả đống dây.
vovinam nói:Xe đạp hồi đó chỉ có cái chén chết chỗ giò đạp và canh căm là em thua, phá được hết, kể cả tháo líp chêm miếng cao su cho khỏi bị tuột chó. Chán thắng tay vì hay đứt cáp (thời đó ốc siết cáp là vật không thể thiếu) Em chơi 1 cái thắng chân thôi, ai không biết đi thì mất gót như chơi, tiết kiệm 1 thắng và cả đống dây.
Thắng chân + xe đạp sườn ngang không có vè chắn bùn = ' xe ở truồng ' !!
Lên cầu SG nhiều khi thấy phía ngược lại có một đống lu bự chà bá bò lên dốc, lên tới nơi mới thấy người đẩy chiếc xe đạp chở lu !
Last edited by a moderator:
imc nói:Cái chén đó không có đồ nghề tháo không ra.
Còn rút căm phải có thầy dạy mới làm được mà mấy cha đó đâu chịu dạy.
lúc đó ngồi coi là về làm đc, khỏi đem sửa nữa vì cũng chả nhiều tiền, cái vụ rút căm e thua chứ nối ruột xe 3-4 khúc e cũng chơi đc luôn á.
Tuithichxehoi nói:truongan nói:Em nhớ năm em học lớp 6 cũng bị bắt làm kế hoạch nhỏ! MỖi học sinh phải đóng giấy vụn hoặc 5kg sắt, thế là các anh chị khối 9, 8, 7 (tụi em nhỏ nhất nên được ăn ké) cùng bàn nhau vào Tổng kho LOng Bình (Hốn Nai - Biên Hoà) lấy mấy cái xe kéo (bánh máy bay nhe!) kéo một lúc 5 quả bom (trái nào nhẹ nhất khoảng 50 kg, trái nặng nhất 500Kg) về, khi kéo gẫy 2 cái xe mà lồng vào nhau để kéo quả nặng nhất đó! Lúc về đến trường đổ cái ào xuống hố cát (hố nhảy xa đó) xong gọi thầy đến cân để tính ra số lượng thiếu đủ để còn tính thêm
lúc thầy nghe thấy vậy mặt thầy tím tái hết cả lên rồi thầy báo cho bên phường và đồn CA gần đó, sau do tui em thay co1 xe nha binh va bo doi cong binh den keo di sau do khong 2 ngay roi hop toan truong va ki luat cac anh chi lon het, day cung la nam cuoi cua truong nay luon (luc do goi la Truong Tieu Hoc Thanh Tam)
vi sau do nha nuoc lay truong nay de lam thanh cong ty Dona Bochang bay gio.![]()
Xin loi em dang danh thi mat dau tieng Viet
Chuyện này hay thiệt....mà bom đạn sao quản lý lỏng lẻo thế nhỉ? lấy cả gần tấn bom mà hok ai biết.
chuyện thường ngày ở huyện mà bác hồi đó nhà e ỡ Tây Ninh lâu lâu nghe cái đùng vang trời chuyển đất luôn là biết có bom nổ do cưa,đi chơi mà sợ đạp bom ko àh,đi vô kho đạn cũ lum thuốc bồi có khí lụm cả trái lựu đạn nghỉ lại vui thiệt
imc nói:Hồi đó ở khu trường đua PT có nghề vá banh nữa
@kid: hông biết mấy cha sữa viết Bic tìm đâu mà ra được cục bi đó để thay. Hỏi thì nói là nhập haha
bác ở gần trường đua PT, e ở Lữ Gia nè, lúc giải phóng 75 nghe kể là nhà e vứt súng nhiều lắm nha

corolla95 nói:Tui mua cái đề Shimano đúng 1 chỉ vàng, 1984
Líp mấy tầng hả bác, chắc 5 tầng quá.
@ Bác Vovinam: Chén giò dĩa răng ngược phải có cảo nhưng vẫn có cách mở.
@ Bác Imc: Líp Nhật là vô địch rồi, lúc đó có líp Ấn Độ mà hiếm lắm.
Xe đạp Hữu Nghị chuyên tuột con chó, thắng trước thì mất cục gôm, mang dép Bình Trị Thiên thắng phê lòi. Lúc đó cũng có mấy chiếc xe mini Nhật hoặc Đài Loan thắng đùm, đùm bự tổ chảng.
Em ráp xe hay sơn bằng phít tơ lê tự chế, đầu viết gỡ bi gắn vào chai nhựa, tay bơm tay xịt, muốn ngầu thì lúc sơn còn ướt hơ khói đèn dầu cho có mây. Buồn buồn qua khu cầu Sắt Đakao coi đồ món của xe đạp cũng đỡ ghiền.