Việc này đã xảy ra từ trước tất nhưng tôi cứ chần chừ mãi không biết có nên đưa lên đây không!? Nội dung sự việc như sau:
=======================
Chiều hôm đó tôi đi trên đường Láng - Hòa Lạc từ Hòa Lạc về đường Láng với tốc độ khoảng 60km/h. Bỗng nhiên có một chiếc xe máy VMEP do một cậu thanh niên 22 tuổi điều khiển chở theo bà mẹ vợ cùng một cái bao tải đi ngược lại. Khi vượt qua mấy chiếc xe đạp thồ đi cùng chiều, chiếc xe máy bị vướng tay lái nên bị đổ và văng về phía xe tôi. Ngay lúc nhìn thấy chiếc xe máy loạng choạng, tôi đã phanh xe đồng thời đánh lái về phía bên phải đường để tránh nhưng không được nên chiếc xe máy đã bị húc bắn ra phía trước khoảng 3 m và bị vỡ toàn bộ phần đầu xe. Sau khi dừng xe, tôi xuống để kiểm tra xem có vấn đề gì nghiêm trọng không? Rất may là khi xe đổ, cả hai người trên xe đã bị rơi xuống phần đường bên kia nên chỉ bị xây xát không đáng kể. Nhận thấy rằng không có vấn đề gì lớn và mình hoàn toàn không sai nên tôi lên xe định đi tiếp, lúc đó hai mẹ con nhà kia liền chặn trước mũi xe và yêu cầu tôi xuống giải quyết. Vì đường lúc đó khá đông nên tôi đưa xe vào vệ đường còn xe máy vẫn nằm giữa đường. Tôi xuống xe yêu cầu tránh ra để tôi đi nhưng hai mẹ con nhà kia không chịu. Sau đó khoảng 10 phút thì một số người nhà kéo ra và gây sự, yêu cầu đền bù. Tôi không đồng ý và quyết định gọi công an đến giải quyết. Sau cỡ 5, 6 cuộc điện thoại gọi đến 113, 1080, công an tỉnh, tôi mới có được số điện thoại của trực ban công an huyện. Tôi gọi đến số máy này và đề nghị đội CSGT huyện đến giải quyết. Trong lúc đó, gia đình kia thấy tình hình không thuận lợi vì nhiều người đi đường làm chứng là tôi không sai nên xuống nước đề nghị hỗ trợ chi phí sửa xe là 500 ngàn. Vì đang bực mình nên tôi vẫn không đồng ý và tiếp tục gọi đến công an huyện. Tuy nhiên, phải sau hơn 2 tiếng chờ đợi và hơn chục cuộc điện thoại thì mới thấy xe của CSGT có mặt (mặc dù do đường hẹp và chiếc xe máy nằm chắn ngang nên đường bị ùn tắc mất một lúc). Các anh CSGT đến chụp ảnh hiện trường, đo đạc, lấy lời khai của hai mẹ con nhà kia rồi đưa xe máy lên ô tô và yêu cầu tôi lái xe cùng về công an huyện.
Về đến trụ sở, tôi trình bày toàn bộ sự việc và đề nghị được lấy xe về. Nhưng vì lúc đó đã là hơn 7h tối nên được hẹn giải quyết vào sáng hôm sau, xe phải để lại công an huyện. Sáng hôm sau, tôi có mặt theo đúng hẹn để giải quyết công việc với hy vọng tràn trề là công lý sẽ phải được thực thi. Trước lời khai của cả hai bên, các dấu vết trên hiện trường, trên cả hai xe và kiểm tra hiệu lực hệ thống phanh xe tôi, đồng chí đội trưởng kết luận, xe máy hoàn toàn sai và xe ô tô không phải chịu trách nhiệm gì. Tuy nhiên, vì chúng ta đang sống trong một xã hội thấm đẫm tình nhân ái nên đồng chí cảnh sát đề nghị tôi đàm phán với gia đình bên kia một mức độ hỗ trợ nào đó!? Lúc đó đã hơi chan chán nên tôi đưa mức hỗ trợ 200 ngàn, nhà kia đề nghị 500, cuối cùng thống nhất 250 ngàn. Sau khi đưa tiền, các đồng chí CSGT đề nghị tôi vào phòng để hoàn tất hồ sơ và trao trả giấy tờ xe. Tôi vừa nhận giấy tờ thì anh cảnh sát rất tươi cười và nói rằng "Anh và những người trong đội đã rất cố gắng để có thể trả xe cho chú sớm nên chú xem có thể bồi dưỡng bọn anh một chút được không? Đây là tùy tâm chứ không phải bắt buộc!!?" Đến lúc này thì chán thật sự rồi nên tôi đưa anh 200 ngàn nhưng anh kể là đội anh có 2 người tham gia giải quyết cùng với đồng chí trưởng công an huyện nữa nên như vậy là hơi ít!!! Vậy là tôi đành đưa thêm 100 ngàn nữa. Như vậy tổng cộng chi phí là 550 ngàn cùng một đêm bị giam xe thay vì đưa 500 ngàn và đi luôn!!!
Tổng kết lại:
- Người lợi nhất, dĩ nhiên là mấy anh công an.
- Người hại vừa vừa, nhà có xe máy vì sẽ mất sáu, bảy trăm ngàn sửa xe cùng với tiền phạt vì lái xe không có bằng và đi sai phần đường gây tai nạn.
- Người thiệt hại nhất mặc dù không có lỗi gì là tôi, bị giữ xe một đêm, mất 550 ngàn cộng với chi phí 400 ngàn tiền sơn lại cản trước cùng với một đống bực mình.