Passport control ở TSN rất lịch sự và no problem, các chị/ anh ở USA về hay dính là hải quan chứ ko phải mấy anh XNC bác chủ ạ, em họ em về phải xì ra 1 ít khi qua cửa hải quan ( soi hành lý khi ra khỏi sân bay).
Ở HQ em đâu thấy gì đâu? (có lẽ vì ...mỗi khi em đi qua lại tuyền có anh em trợ giúp đón tiễn...?)
Cái này đã ăn sâu vào Văn hoá VN rồi các Bác ợ. Làm ... "đầy tờ của dân" thì tìm mọi cách bòn rút, đút túi càng nhiều càng tốt. Làm dịch vụ thì... ăn chặn, CHÉM được bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Nhiều hôm đọc thấy Du khách nước ngoài bị cướp, bị giật đồ, bị hành hung mà thấy nản cho cái Văn hoá nước nhà. Mãi vẫn cứ nghèo. Cho dù giàu có về tiền bạc nhưng nghèo về ý thức và văn hoá thì vẫn mãi ...nghèo thôi. Người tốt thì ẩn mình đâu đó (nhiều khi phải ần mình không thì thiệt thân). Người xấu thì....hiện nay nhà tù của nhà nước chưa không nổi phải ân xá liên tục. Nhưng ân xá rồi thì rồi lại vào tù ngay thôi. Vì ra tù họ có được tạo điều kiện để hoàn lương đâu. Rồi cuộc sống lại cứ thế, cứ thế diễn ra. Và hàng ngày đọc báo vẫn đầy những tin: Giết người, hiếp..., cướp của,. lừa gạt, ...ngày càng táo tợn. Còn nhiều chuyện nữa, em dành cho các Bác viết tiếp. Vài lời tự xự chia sẻ....
em thì vẫn nhớ lúc em ở bên Sing. Đợt đó bay qua lúc trưa, ngay giờ cơm nên mọi người cũng mệt mệt. Bắt bus đi từ giữa mấy terminal, hàng cũng đông đông. Em thì em vác cái valy cũng to (sinh viên nghèo mang mì gói mà). Xe vừa tới nơi, em đứng ở phía trước thì nghe giọng mấy em gái Hà Nội xinh xinh chừng 23-24 tuổi phía sau kêu to:
- Lấn lên nhanh nhanh tí, không tụi nó (chắc trong đó có em) lên trước hết chỗ ngồi giờ.
Em nghe sợ quá, tự thấy mình tuổi già sức yếu, vác valy chắc ko qua khỏi con trăng này nên tự động bước ra để nhường mấy em gái đó lên trước.
- Lấn lên nhanh nhanh tí, không tụi nó (chắc trong đó có em) lên trước hết chỗ ngồi giờ.
Em nghe sợ quá, tự thấy mình tuổi già sức yếu, vác valy chắc ko qua khỏi con trăng này nên tự động bước ra để nhường mấy em gái đó lên trước.
Ở cửa khẩu xuất nhập cảnh (bến cảng, sân bay, cửa khẩu biên giới) theo em hiểu có 2 lực lượng:
- Kiểm tra, kiểm soát hàng hóa hành lý là Hải quan (trực thuộc Tổng cục HQ, Bộ Tài chính).
- Kiểm tra hộ chiếu là Bộ đội Biên phòng (trực thuộc Bộ QP).
Thường thì hay này nọ là ở chỗ HQ chứ không phải BP, em nói vậy k biết có đúng k?
- Kiểm tra, kiểm soát hàng hóa hành lý là Hải quan (trực thuộc Tổng cục HQ, Bộ Tài chính).
- Kiểm tra hộ chiếu là Bộ đội Biên phòng (trực thuộc Bộ QP).
Thường thì hay này nọ là ở chỗ HQ chứ không phải BP, em nói vậy k biết có đúng k?
Bác chỉ được cái nói ... đúngSavvy nói:Theo ngu ý của em, sự văn minh thể hiện ở việc thượng tôn pháp luật, có trách nhiệm với bản thân và cộng đồng. Nhưng đáng tiếc là người Việt nam nói riêng và Châu Á nói chung thường rất khôn lõi, ích kỷ, nhỏ nhen, ghen ăn tức ở, quá quan tâm đến lợi ích cá nhân.
Câu chuyện của em là: Mọi người ai ai cũng to tiếng là bây giờ tham nhũng tràn lan, nhưng đã có ai tự vấn lại lương tâm mình không tham nhũng không? Theo em thì Việt nam bây giờ nhà nhà, người người tham nhũng, trong đó có cả em. Loạn hết cả lên rồi, nên chẳng ai nói, ai nghe nữa cả. Tham nhũng là gì? Đó là hành động biến của cải chung, tài sản công cộng thành của riêng cá nhân của mình. Phải vậy không các bác? Nếu thế thì người dân là nơi tham nhũng nhiều nhất. Cái vĩa hè trước nhà mọi người có phải là tài sản của công cộng không? Sổ đỏ cũng đâu khẳng định cái vĩa hè là của cá nhân đâu. Thế mà mọi người vô tư sử dụng, xà xẻo nó thấy mà thương. Các bác tìm đâu ra 100m đường có nhà hộp mà phía trước là trống. Xây nhà thì cố cơi nới ra thên ít tất, thậm chí là ít phân, chẳng biết làm gì, nhưng cứ thoả mãn ý muốn cá nhân cái đã. Xây nhà thì tìm cách nâng nền để chống ngập mà chả quan tâm đến cộng đồng chung, miễn là mình không ngập cái đã, còn mọi người xung quanh là chuyện không liên quan đến tôi. Thờ ơ đến mức thế là cùng. Ra đường đi xe kể cả 2 bánh, 4 bánh văn hoá nhường đường rất thấp, không vượt được bóp còi inh ỏi, như để thể hiện cái tôi, mà chẳng biết ảnh hưởng đến mọi người chung quanh. Các bác thử đứng ở bảng cấm bóp còi trước các bệnh viện, khoảng thời gian không có tiếng còi sẽ kéo dài được bao lâu? Về văn hoá xếp hàng thì thôi rồi, khi mình xếp hàng thì hình như mình là nhân vật từ hành tinh khác đến....
Để thay đổi, em chẳng biết phải làm thế nào cả, thực tình là bản thân em có cố, nhưng chỉ sau thời gian ngắn là đâu vào đó, vì mình không thể nào lạc lõng trong 1 guồng quay được. Nhiều lúc cũng buồn và bức xúc, nhưng thôi "Khổ lắm, biết rồi, nói mãi"
Đó là vài suy nghĩ mông lung của em trên thiên lý dặm trường.



Em thêm tí: Thời bây giờ những cái sai được lập đi lập lại nhiều lần ===> quen ===> trở nên đúng, chân lý!!!