Đừng khóc ở Thường Châu Cuối trận cả đội không ai khóc. Xuân Trường mặt vẫn lạnh như băng. Tiến Dũng thủ môn nghiến cả răng lại. Văn Thanh đứng thất thần nhưng không khóc. Quang Hải nó trả lời phỏng vấn mắt ầng ậng nước nhưng nhất định không oà lên. Ông Park trừng mắt bảo cả đội không được gục xuống, không được. Nhưng chỉ có Tiến Dũng hậu vệ nó khóc, khóc lớn quá. 1 thoáng chậm hơn đối thủ, tiền đạo đội bạn mới vào nó càn lướt kinh quá. Dũng không kịp cản lại. Dũng nó khóc vì nó nghĩ là lỗi nó gây ra. Không có ai trách nó đâu các bác nhỉ. Lúc chào khán giả Duy Mạnh nó lồm cồm bò lên đụn tuyết cắm cờ. Cắm xong nó cúi chào lá quốc kỳ đỏ thắm. Vậy đấy. Vn của các bác, của tôi là thế. Một trận bóng thôi mà bi tráng hơn cả một trận chiến. Ở phía sau đội tuyển, 90 triệu dân chết lặng sau bàn thua nhưng không ai trách móc. Chúng ta cần trận thua này để hiểu, chúng ta yêu thương, tôn thờ lá cờ đỏ với ngôi sao 5 cánh đến mức nào. Tôi viết những dòng này tuyệt đối không khóc các bác ạ! Thật đấy. Nhưng nhìn cảnh mười mấy đứa đè nhau ăn mừng trên tuyết, như một đốm lửa hồng rực ở Thường Châu sao mà cay mắt quá. Một trận bóng thôi mà. Có nhất thiết phải hào hùng, bi tráng như vậy không!Tôi đã khóc
Hình ảnh này hay quá, rất trí tuệ.

U23 Việt Nam có giải đội bóng hay nhất, còn các cổ động viên của chúng ta cũng đã ghi bàn trong mắt người hâm mộ bóng đá Châu Á.
Các cổ động viên U23 ở lại dọn sạch rác sau trận đấu.
Các cổ động viên U23 ở lại dọn sạch rác sau trận đấu.

Thêm 1 hình ảnh đẹp của VN trong mắt bạn bè ở giải U23 Châu Á.U23 Việt Nam có giải đội bóng hay nhất, còn các cổ động viên của chúng ta cũng đã ghi bàn trong mắt người hâm mộ bóng đá Châu Á.
Các cổ động viên U23 ở lại dọn sạch rác sau trận đấu.
View attachment 1543075
Nếu là Vietjet đầu trò thì thật sự ngu và rẻ tiền quá.
Điều các cầu thủ mong nhất bây giờ là về nhà.
Nhà, có anh chị em, có bà con chòm xóm.
Có vòng tay mẹ đang mỏi mòn.
Thấy thương ghê.
Nhà, có anh chị em, có bà con chòm xóm.
Có vòng tay mẹ đang mỏi mòn.
Thấy thương ghê.