Hạng D
15/2/08
1.553
65
48
53
@polizia: ở Úc bác có kinh nghiệm rồi lại có chứng chỉ hành nghề ở pháp nữa thì dễ bác ạh, nếu tay nghề bác tốt thì xin việc ko khó, dễ nhất là nếu bác vào làm cho mấy tập đoàn nhà hàng, được 1 tg kha khá thì xin nó chuyển chỗ đổi không khí, hơi bị dễ.
 
Hạng D
15/2/08
1.553
65
48
53
tenziketui nói:
Thế rốt cuộc là em thích văn minh lịch sự nếp sống cao hay thích chạy xe đi dạo sau khi tốt nghiệp :D
chưa biết bác ạ, đang băn khoăn, nhưng mà vẫn thích về VN kiếm xiền mua mui trần dạo phố hơn.hehe.
 
Hạng B2
16/5/09
374
7
18
49
thanhmap nói:
tenziketui nói:
Thế rốt cuộc là em thích văn minh lịch sự nếp sống cao hay thích chạy xe đi dạo sau khi tốt nghiệp :D
chưa biết bác ạ, đang băn khoăn, nhưng mà vẫn thích về VN kiếm xiền mua mui trần dạo phố hơn.hehe.

Nhớ đeo khẩu trang nghen. :D
 
Hạng D
3/9/08
4.594
47.134
113
american_shop nói:
em thấy những người giàu ở VN ít khi thích sang nc ngoài lắm, ở VN có tiền vẫn là thượng đế. Em là dân nghèo nhưng dù sao quê cha đất tổ cũng đang quý, đáng ở lắm. Xa quê hương mới nhớ đến những bát phở nóng, những món ăn miền quê, những đặc sản, những buổi chiều mát mẻ đi lượn cùng người yêu. Ở các nước tư bản chỉ cày cày và cày, kiếm tiền. giàu thì ko sao nghèo thì lúc về già mới được hưởng thụ. Ở VN thu nhập tuy thấp nhưng có những thứ mà có tiền cũng ko mua nổi, tình cảm hàng xóm xung quanh đầm ấm biết bao. Canada diện tích rộng, ở những khu ngoại thành mỗi nhà cách nhau tới hàng km làm sao có cảm giác tối lửa tắt đèn có nhau. Giáo dục tốt rồi, an sinh xã hội tốt rồi đó là những mặt mạnh của đất nước phát triển nhưng qua đó có những mặt trái của CNTB, mọi nguời luôn phải cố gắng hết sức mình, bóc lột sức lao động. Chính vì lẽ đó gia đình em có một số người tại Mỹ, bố mẹ em cũng động viên cho em đi du học nhưng em không đi bởi vì em muốn ở nơi mà em đã sinh ra, đã quá quen với cuộc sống thường ngày và quan trọng hơn muốn làm một nghề gì đó chính tay mình làm ra để kiếm được đồng tiền hưởng thụ với cuộc sống tại VN. Ở VN người có tiền vẫn là sướng nhất. Cố cầy thôi các bác ơi. Bravo Việt Nam!
Em chỉ biết nói 1 câu: Có muốn đi để định cư luôn cũng không được như mỹ chẳng hạn.
Hy vọng quan điểm của bác sau này khi đã có nhiều va chạm sẽ thay đổi.
 
Hạng D
14/3/07
2.461
137
113
53
Hội OS CrossFire - CLB TDTT OS
Bạn em đang ở Mỹ muốn về VN, lý do rất đơn giản: về đây nó kiếm tiền dễ hơn, lúc trước học GTVT xong, đang là ngon, đi diện HO, qua đó không học lại đại học mà đi làm, gặp khủng hoảng....muốn về vì nó rất giỏi chạy mánh, qua kia không có đất dụng võ.:D
 
Hạng B2
20/1/08
106
2
0
53
VN
akclinic.com.vn
Trẻ có điều kiện thì nên bay nhảy và kiếm nhiều tiền nếu đủ tài năng,già nên về quê Việt Nam mà nhâm nhi cái thú của người trên.Lạ box này không thấy ai nói anamese sang xứ tư bản bị liệt vào hạng công dân thứ 6?Giống me tây me mẽo không bao giờ lên tiếng khiến bao cô gái trẻ cứ ước ao ?
 
Hạng D
3/5/09
2.214
48
0
polizia nói:
Ở Canada và Úc xin việc có khó quá lắm không bác.
Em học ở Pháp nghề nhà hàng, nấu được món ăn Tây, ngoài ra em học thêm chứng chỉ làm bánh ngọt Pháp và bánh mỳ Pháp. Em thì không có ý định định cư ở nước ngoài vì 4 năm ở Pháp là đủ thấy buồn rồi. Tuy nhiên vẫn muốn tranh thủ tuổi trẻ để bay nhảy vài năm tại các miền khác nhau. Em nói tiếng Pháp tốt, tiếng Anh bình thường nên cũng thích sang Canada hoặc Úc vài năm với nghề của em.
Không rõ là với nghề này có xin việc dễ không?
Vụ nước Úc thì em đọc báo thấy bảo giờ không khuyến khích những nghề như nấu ăn hay cắt tóc, làm móng tay ... nhưng không rõ họ không khuyến khích nghề nấu ăn là muốn ám chỉ mấy ông TQ hoặc Việt Nam không có bằng cấp nấu ăn, sang mở mấy tiệm bún phở hay là họ không khuyến khích cả những người học về Catering & Hospitality nhỉ.

Ở Úc thì em không biết, chứ Cânda thì nghề này ngon ăn đó bác. Những tập đoàn lớn tuyển nhiều. Khoái nhất là phúc lợi của nó. Cho bác mua ưu đãi cổ phiếu, đóng cho bác tiền hưu trí. Chẳng hạn mỗi tuần bác mua $40 thì nó đóng cho bác thêm $40. Coi như bác có $80 mỗi tuần để ống heo.

Ở Úc có 1 dạo tuyển lao động những ngành trên, giống như mình đi xuất khẩu lao động vậy. Nhưng hiện nay nó không khuyến khích dạng lao động đó. Chứ còn những người có tay nghề thì cũng không dư đâu bác. Tuy nhiên để tính điểm số đặng nhập cư luôn thì Úc khó hơn Canada. Bác không khoái định cư thì khỏi lo. Apply vô mấy cái tàu du lịch là ngon nhất. Mỗi năm bác đi khắp nơi chơi cho sướng.
Đang ngồi nghiền ngẫm lonely planet, tự dưng ngứa tay chân.
 
Hạng C
6/5/10
524
5
18
Phúc lợi xã hội, Y tế, xã hội văn minh, nhân văn….bác SVG nhắc đến những cái mà ở VN mơ cũng chả thấy….Tuy nhiên có một số bác lại nhắc đến 2 chữ quê hương… cái này đúng là hòan tòan có thật & nó tồn tại trong người xa xứ mãnh liệt hơn rất nhiều . Nhất là những người không hòa nhập được với XH xứ người, và kể cả khi hòa nhập được với XH bên đó bạn cũng không ít lần tự ti hoặc mắc cảm khi thấy mình là công dân hạng hai ( cảm giác này ở các nước Đông Âu khá rõ )…Nên các bác có tiền thì ít thích đi là vậy, vì có tiền thì ở Vn các bác ấy vẫn có thể có được các dịch vụ, tuy không như trong mơ nhưng chấp nhận được. Còn đa số dân nghèo thì vẫn đọc những dòng chữ của bác SVG để rồi mơ có ngày được định cư ở xứ người…có ngày được đối xử đúng với cái từ “ NGƯỜI “
 
Hạng D
7/3/09
2.274
1.819
113
Không phải xếp hàng xin xỏ đủ loại thủ tục. Không biết nhà nước họ có bao nhiêu người để phục vụ những khoản này, nhưng chắc
sinhviengià nói:
Nói về cuộc sống bên tây thì ai cũng bảo tốt.
Nói về y tế của phương tây thì ai cũng nói họ rất tốt, rất hiện đại. Nhưng tốt và hiện đại tới mức nào thì quả thật em cũng không biết cụ thể, vì mình may mắn chưa cần họ, chỉ mới loay hoay bên ngoài dịch vụ này. Tuy nhiên tuần rồi em có dịp thăm 1 người thân đã sống bên này, và trò chuyện về cuộc sống ở đây.
Em không lạ về dịch vụ y tế cũng như các dịch vụ công cộng ở đây, nhưng quả thật sau khi trò chuyện, em mới thấy rằng hệ thống làm việc của họ rất hay, đơn giản và hiệu quả.

Chuyện là mấy năm trước đứa con người thân em chẳng may nó bị rối loạn gì đó mà không thể uống sửa ngoài được, không thể hấp thu chất béo và đường từ lúc mới sinh. vậy là quá trình sống trong bệnh viện bắt đầu.
Về tiện nghi thì tốt rồi, nhưng về phục vụ thì còn tốt hơn. Trong 3 tháng nằm viện để bác sĩ tìm nguyên do, và thử nghiệm tìm loại sữa phù hợp, các đoàn ngâm cứu cứ tuần tự vào ra. Nhiều chuyên gia ở các nơi đều về tham dự chẩn đoán.

Cuối cùng họ cũng tìm ra nguyên do và tìm ra loại sữa phù hợp. Có điều loại sửa này quá mắc, ví dụ 1 trẻ em bình thường uống gần $100/ tháng tiền sữa (nhà nước hỗ trợ tiền sữa này tới 18 tuổi) thì em bé này uống loại sữa tới $400/ tháng. Nghe tới khoản tiền này là méo mặt, vì họ không có bảo hiểm đài thọ.
Tuy nhiên khi ông bác sĩ biết họ không có bảo hiểm thì ông bảo cứ về nhà, đừng tiết kiệm sữa vì đứa bé đang mất sức, ông sẽ làm đơn xin giúp khoản tiền trội hơn kia.

Vậy là từ quá trình đi vào bệnh viện cho tới khi về nhà, người ta không làm bất cứ thủ tục gì phức tạp. Tất cả đều có trợ giúp. Sau khi về nhà thì mỗi tuần phải tái khám, ông bác sĩ hỏi có xe tự túc không. Câu trả lời là không, vậy là ông ta lại xin cho 1 chiếc taxi, đến ngày giờ họ tới gõ cửa. Ông lại hỏi mình nói tiếng gì? Việtnamese hả, tuần sau có ông taxi nói tiếng Việt. Như vậy trong 3 năm không sai ngày nào.
Về chuyện mua sửa cũng rất đã (theo em nghĩ vậy). Mình chỉ cần cầm cái thẻ tới cửa hàng thuốc tây, ở đó đã có sẵn sửa cho mình, mình chỉ trả khoản tiền cho sửa bình thường (cuối tháng nhà nước cũng trả lại), khoản phụ trội nhà nước tự thanh toán.
Còn tiền taxi thì cứ giữ biên lai, cứ 1-2 tháng có 1 vị, mà chúng tôi hay gọi là ông Social vào thăm, ông này sẽ thanh toán cho. Ông này giống như nhân viên xã hội, trợ giúp các gia đình gặp khó khăn trong cuộc sống.

Cuối cùng là bệnh viện gửi cho cái biên lai, cho biết chi tiết con quý vị trong khi nằm viện đã tiêu tốn gần $100 ngàn vện phí, tuy nhiên đây chỉ là thông báo cho quý vị biết, chứ không bắt quý vị trả khoản tiền này.

Vậy là tuy không may có con bị bệnh, nhưng nhờ dịch vụ làm việc hiệu quả nên tính phức tạp cũng giảm nhiều. Không phải xếp hàng xin xỏ đủ loại thủ tục. Không biết nhà nước họ có bao nhiêu người để phục vụ những khoản này, nhưng chắc sẽ rất nhiều vì biết bao nhiêu là bệnh nhân. Do đó tiền đóng thuế tuy cao, nhưng nó xứng đáng.

Có thời gian em sẽ nói về việc học, và việc già thì thế nào? Bởi theo em cuộc sống có 3 vấn đề quan trọng, thứ nhất là việc học, khi về già và khi bị bệnh. Được hưởng 3 dịch vụ này tốt thì rất may mắn.
đúng nghĩa là một xã hội cộng sản... dù title ko hề có chữ communism... một xã hội bác ái, nhân bãn... dù họ ko bao h rêu rao XH công bằng dân chủ văn minh