Về mấy chú poster và mấy em gái bản
Trong lán, mấy chú porte đang nấu ăn cho đoàn mình. Mấy đoàn kia dựng lều và kiếm củi nấu ăn ngoài trời mưa). Chà mấy chú nấu thành thạo ra phết. Xào xáo thơm nức mũi. Vừa mệt, đói lại rét, bên cái bếp lửa ấm cúng này, mùi thức ăn quyễn rũ chưa từng có đành “bấm bụng” chờ porte mang đồ ăn cho khách rồi cùng máy anh em quây quần uống rượu. Rượu đây cũng tạm được nhưng chẳng uống nhiều và làm tý cơm cho ấm bụng. Ồ hóa ra cơm sống (chắc vì nầu nồi to quá) . Kiếm mãi mới được khoảng bát khá hơn nhưng lo cho ngày mai sợ không ổn nên porter lại nấu riêng cho mình bát mỳ ăn liền. Họ vừa uống rượu vừa chuyện trò bằng tiếng Mông còn mấy anh em ta không uống được rượu nữa thì quây quanh bếp lửa trò chuyện bằng tiếng ta. Câu chuyện của “ta” giờ càng vui hơn vì đông. Có thêm Dũng kiểm lâm, mấy chú guide đoàn Bồ, đoàn đoàn Tây Ban Nha và hai “thằng” con gái H’Mông (lên trông hàng cho Mẹ về đi gặt). Thế là vui muốn nổ lều luôn. Chuyện leo Fan, chuyện trời chuyện biển và rồi quay sang trêu hai cái “thằng” con gái H’Mông. Một “thằng” là Xi 16 tuổi và “thằng” kia tên là Van 15 tuổi, cả hai “thằng” đều học xong chờ lấy chồng. Chúng chỉ cần đi chợ hoặc đi đâu chơi gặp chú Mông nào bắt đưa về nhà ( có anh em nó coi ) và mình không chạy thoát (tất nhiên là nếu thấy không thích). Thế là mấy hôm sau mang 10 triệu đồng để “trả công” nuôi nó lớn rồi làm lễ cưới. Ở đây chính quyền lơ đi cái tệ tảo hôn thì phải, ngay như Dũng guide mới 22 tuổi và có hai con, đứa lớn đã 4-5 tuổi hay thấy có chú porte tên Toàn cao cao tuổi hỏi ra mới có 37 ( trông cỡ năm chục) và có 6 con, “mới” có hai đứa có vợ con… mà chuyện của họ chắc là thật vì họ thật thà và xem thái độ của mấy porte cũng như thỉnh thoảng có xác nhận của Dũng guide- người được coi là văn hóa nhất mấy người Mông trong lều. Hỏi về tục lệ “ngủ thăm” thì ở đây không có hoặc không biết; hỏi về tại sao gọi không gọi là người Mèo như trước kia mà họi H’Mông thì được biết may mà mình hỏi ở đây chứ hỏi trong bản thì không ra được.. khỏi bản nữa. Choáng quá và không rõ bí mật gì đây. Chỉ biết người Mông ở đây cũng là người Mông bên Trung Quốc, thế thôi. Mấy guide cứ trêu Van mấy ngày nữa về với chú Minh, lấy con trai mình. Chú trả 11 triệu đồng, đưa cho bố mẹ 10 triệu còn một triệu thì thanh toán tiền bia tối nay anh em mừng cho chú kiếm được vợ cho thằng con và mừng “thằng” Van sắp có chồng. Thằng Xi thì cứ bắt đưa 1 triệu mới có bia con “thằng” Van thì không nghe cứ bắt chú mang con trai chú lên đây cơ chứ chú mang về Hà Nội … bán mất. Đúng là các bạn này khôn chứ “không ngu như mấy thằng người … Kinh” thật.
Qua các câu chuyện với các guide cũng hiểu về “thế giới guide”. Về công việc, nỗi vất vả và thu nhập của công việc mà họ đang làm…Hóa ra trình độ ngoại ngữ của họ cũng chẳng có gì “ghê gớm” lắm. Rồi lờ mờ hiểu về chuyện “cave đực” trong thế giới của họ là có thực, thậm chí cả “gay” nữa, cái đó phần vì “bệnh nghề nghiệp” phần vì thu nhập. Bởi vậy có những người có thu nhập tương đối khá, có người đã có tiền tỷ nhưng không muốn thay đổi nghề nghiệp của mình có thể do yêu thích công việc, thích xê dịch và cả đủ cái “đam mê”…
Trong lán, mấy chú porte đang nấu ăn cho đoàn mình. Mấy đoàn kia dựng lều và kiếm củi nấu ăn ngoài trời mưa). Chà mấy chú nấu thành thạo ra phết. Xào xáo thơm nức mũi. Vừa mệt, đói lại rét, bên cái bếp lửa ấm cúng này, mùi thức ăn quyễn rũ chưa từng có đành “bấm bụng” chờ porte mang đồ ăn cho khách rồi cùng máy anh em quây quần uống rượu. Rượu đây cũng tạm được nhưng chẳng uống nhiều và làm tý cơm cho ấm bụng. Ồ hóa ra cơm sống (chắc vì nầu nồi to quá) . Kiếm mãi mới được khoảng bát khá hơn nhưng lo cho ngày mai sợ không ổn nên porter lại nấu riêng cho mình bát mỳ ăn liền. Họ vừa uống rượu vừa chuyện trò bằng tiếng Mông còn mấy anh em ta không uống được rượu nữa thì quây quanh bếp lửa trò chuyện bằng tiếng ta. Câu chuyện của “ta” giờ càng vui hơn vì đông. Có thêm Dũng kiểm lâm, mấy chú guide đoàn Bồ, đoàn đoàn Tây Ban Nha và hai “thằng” con gái H’Mông (lên trông hàng cho Mẹ về đi gặt). Thế là vui muốn nổ lều luôn. Chuyện leo Fan, chuyện trời chuyện biển và rồi quay sang trêu hai cái “thằng” con gái H’Mông. Một “thằng” là Xi 16 tuổi và “thằng” kia tên là Van 15 tuổi, cả hai “thằng” đều học xong chờ lấy chồng. Chúng chỉ cần đi chợ hoặc đi đâu chơi gặp chú Mông nào bắt đưa về nhà ( có anh em nó coi ) và mình không chạy thoát (tất nhiên là nếu thấy không thích). Thế là mấy hôm sau mang 10 triệu đồng để “trả công” nuôi nó lớn rồi làm lễ cưới. Ở đây chính quyền lơ đi cái tệ tảo hôn thì phải, ngay như Dũng guide mới 22 tuổi và có hai con, đứa lớn đã 4-5 tuổi hay thấy có chú porte tên Toàn cao cao tuổi hỏi ra mới có 37 ( trông cỡ năm chục) và có 6 con, “mới” có hai đứa có vợ con… mà chuyện của họ chắc là thật vì họ thật thà và xem thái độ của mấy porte cũng như thỉnh thoảng có xác nhận của Dũng guide- người được coi là văn hóa nhất mấy người Mông trong lều. Hỏi về tục lệ “ngủ thăm” thì ở đây không có hoặc không biết; hỏi về tại sao gọi không gọi là người Mèo như trước kia mà họi H’Mông thì được biết may mà mình hỏi ở đây chứ hỏi trong bản thì không ra được.. khỏi bản nữa. Choáng quá và không rõ bí mật gì đây. Chỉ biết người Mông ở đây cũng là người Mông bên Trung Quốc, thế thôi. Mấy guide cứ trêu Van mấy ngày nữa về với chú Minh, lấy con trai mình. Chú trả 11 triệu đồng, đưa cho bố mẹ 10 triệu còn một triệu thì thanh toán tiền bia tối nay anh em mừng cho chú kiếm được vợ cho thằng con và mừng “thằng” Van sắp có chồng. Thằng Xi thì cứ bắt đưa 1 triệu mới có bia con “thằng” Van thì không nghe cứ bắt chú mang con trai chú lên đây cơ chứ chú mang về Hà Nội … bán mất. Đúng là các bạn này khôn chứ “không ngu như mấy thằng người … Kinh” thật.
Qua các câu chuyện với các guide cũng hiểu về “thế giới guide”. Về công việc, nỗi vất vả và thu nhập của công việc mà họ đang làm…Hóa ra trình độ ngoại ngữ của họ cũng chẳng có gì “ghê gớm” lắm. Rồi lờ mờ hiểu về chuyện “cave đực” trong thế giới của họ là có thực, thậm chí cả “gay” nữa, cái đó phần vì “bệnh nghề nghiệp” phần vì thu nhập. Bởi vậy có những người có thu nhập tương đối khá, có người đã có tiền tỷ nhưng không muốn thay đổi nghề nghiệp của mình có thể do yêu thích công việc, thích xê dịch và cả đủ cái “đam mê”…