Hạng C
8/2/07
510
8.392
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Hôm nay em nhiều tâm trạng nên post lung tung, các bác đường buồn nha.
 
Hạng D
4/11/11
1.139
26
38
58
TP HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Cám ơn Bác chủ ! Bác làm em nhớ lại thời thơ ấu .
 
Hạng C
8/2/07
510
8.392
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em tiếp nha các Bác. Các bác vào chơi với em, comment cho xôm tụ nha

Tản mạn về ớt
1331864138.nv.jpg

Ớt là một loại rau gia vị rất phổ biến và được nhiều người ưa chuộng, nhiều khi không thể thiếu trong bữa ăn của nhiều gia đình, nhất là khu vực Châu Á. Các quốc gia Châu Á đều rất thích ớt trong bữa ăn hàng ngày, nhất là Indonexia, Malaixia, Thai lan, Hàn quốc, Trung quốc ...

Ở Việt nam, ớt rất được ưa chuộng ở miền Nam, một số tỉnh miền Bắc và hầu như không thể thiếu trong bữa ăn hàng ngày của người miền Trung.
ot.jpg


Cùng là trái ớt, nhưng mỗi vùng miền lại có cách chế biến, cách ăn khác nhau. Ở vùng này nó chỉ là gia vị, nhưng ở vùng khác lại là món chủ lực "đưa cơm". Nếu ai đã từng đến Lạng Sơn, sẽ không thể "làm ngơ" trước một đặc sản của vùng này, đó là món măng ngâm ớt. Những lát măng trắng mỡ màng nằm chen lẫn với những quả ớt chỉ thiên nhỏ xíu mà cay xé lưỡi - hai món vốn kị nhau nhưng khi được kết hợp lại với nhau thì tạo nên những hương vị thật đặc biệt. Thêm vài quả móc mật thả lẫn vào lọ măng ớt để tăng thêm độ giòn thơm của măng. Đặc biệt trong những ngày đông tháng giá, bữa cơm, bát phở có thêm vài lát măng ớt, cái lạnh sẽ tự dưng biến mất; trong người dâng lên một cảm giác bừng bừng, phấn chấn thật dễ chịu. Vì vậy không quán ăn nào ở xứ Lạng xinh đẹp này lại có thể thiếu được món măng ớt "độc nhất vô nhị".
0000011215_600.jpeg

Tuy nhiên ở miền Bắc, không phải vùng nào cũng ăn ớt được như ở Lạng Sơn. Thông thường ớt chỉ là thứ gia vị thêm thắt cho bữa ăn, và cũng chỉ người nào ăn được cay mới nồng nhiệt với nó. Nhưng ở miền Trung đây lại là món gia giảm quan trọng cho các bữa ăn. Ớt ở đây không thuần tuý chỉ ăn tươi ( quả ớt ăn tươi ) mà được chế biến rất cầu kỳ, có nơi trở thành một nghệ thuật chế biến... ớt mà không phải ai cũng làm được.
images337089_7.jpg

Ở Quảng Bình và Quảng Trị, ớt được muối trong các hũ đất nung, sau một thời gian (thường là 2-4 tuần) mới đem ra thưởng thức. Nhà nghèo thì ăn ớt muối với cơm gạo mới, có thể ăn bay 5-7 bát không cần thịt cá. Nhà khá giả thì ăn ớt muối với thịt chân giò luộc, hay các món cao lương mỹ vị khác. Bữa nào không có ớt ăn thì thấy nhạt mồm nhạt miệng, ăn không thấy ngon. Về sau, ớt muối càng ngày càng được khách quốc tế ưa chuộng, và được xuất khẩu từng container sang tận trời Âu.
duoc-mu-cay-ot.jpg

Vào đến Huế, ớt càng được chế biến công phu, kiểu cách hơn. Nào ớt bột, nào tương ớt, nào ớt xào, ớt chưng, ớt làm nước mầu cho một số món ăn; thức ăn nào ở đây cũng đều bỏ ớt bột. Nhiều du khách đến Huế, mong muốn thưởng thức các món ăn ở đâu nhưng khi ngồi trước các đĩa thức ăn đỏ lừ ớt đành lắc đầu chịu... thua vì cay quá. Người Huế thường ăn ớt xanh: cắt lát thả nổi trên tô nước mắm pha lợt ngọt ngọt, ăn với bánh bèo, bánh lá, bánh nậm, mỏng dé và nhỏ xíu. Đặc biệt có hũ dưa món : củ cải dưa gang, cà rốt xắt nhỏ, ớt trái nhỏ, trong nước mắm nấu có đường.
ot_chi_thien.jpg

Vào tới Quảng Nam, ớt lại được ăn một cách nguyên sơ. Ớt trái chín cắn rùm rụp, với nước mắm không pha, mắm nêm không pha. Ta bỏ ớt chín trong thịt, cá kho ăn càng ngon, càng thơm. Nhưng có loại cá không kho với ớt mà lại kho với tiêu : cá ngừ kho với hột tiêu đập giập, nước sền sệt, chan bún ăn thì tuyệt. Có loại mắm cao cấp phải ăn với tiêu mới đúng vị. Khác với tô mì Quảng ngày nay, đã cải biên rất nhiều. Trên mặt tô mì trước đây là một bức tranh siêu hiện đại, mầu sắc rất hòa hợp, nhịp nhàng. Hành xanh nhỏ rí rắc như cỏ non lún phún. Chen vào đó một ít tóp mỡ mầu sữa đục và bánh tráng mè bẻ vụn. Tất cả nằm trên một nền vàng lợt của sợi mì bóng loáng. Một trái ớt chín ( ớt sừng trâu ) cắm xiên, dáng nghênh ngang như thách thức. Trộn lên lùa một đũa, nghe đủ hương vị thấm thía, cắn một miếng ớt dòn rụm.
Rau_OtHiem.jpg

Ở Hội An, có dưa món được chế biến rất tỉ mỉ, nghệ thuật. Trông ngon lành, không mặn quá nhưng không ngọt như dưa món Huế. Thành phần thì có thêm tỏi, cà rốt (sau này), ăn hấp dẫn, giòn thơm và hơi the vì có ớt. Món dậy mùi thơm nhờ nước mắm nguyên chất, không pha bột ngọt, đường như ngày nay. Nhất là khi ghé tới đấy, bạn chớ có quên tương ớt (không phải ớt tương) cay, tương béo, bùi được nhốt vào một cái hũ chao hay một hũ bằng nhựa trong. Có người khách nước ngoài mê hương vị tương ớt Hội An, nên trét trên bánh mì, cho đó là loại patê rất ngon, vừa ăn, vừa xuýt xoa, nước mắt ràn rụa.

69207156.jpg

Ở miền Nam, bà con thường ăn ớt hiểm còn xanh, trái rất nhỏ, ngâm trong giấm, có khi thêm tỏi để thêm ngon miệng hoặc khi có món nhậu, hoặc ăn với hủ tíu Mỹ Tho, hủ tíu Nam Vang. Cũng như ở các vùng cao, vùng núi non, rừng rậm ngoài sắc, miền trung, một số tỉnh có rừng núi người dân ở những nơi đó ăn ớt từng bụm, nhai rau ráu, coi như là một cách chống lại khí hậu khắc nghiệt, chống lại nước độc.
a__3481.jpg

Gần đây, ở Trảng Bàng (Tây Ninh) nổi lên một hàng ớt, cũng thu hút được khách du lịch. Đến đây không chỉ ăn món bánh tráng phơi sương, còn mua một keo bằng nhựa trong, đựng một thứ ớt bột, ăn vào thấy ngon ác. Mầu ớt bột không đỏ lắm, gồm : muối, ớt khô, bột ngọt, tôm khô nghiền nhỏ trộn lẫn. Cách thức chế biến, và có thêm chất gì không thì chỉ người làm mới biết được. Ớt bán riêng từng bịch 200gr, 500gr... được nhiều người tìm mua.
phu-mu-mang-thai-nen-kieng-an-nhung-gi-chua-cay.jpg

Muối ớt là một gia vị đặc biệt không thể thiếu trong nhiều món ăn ở một số tỉnh phía nam... Muối phải là muối cục rang lên, rồi giã với ớt. Ớt trắng quyện với mầu đỏ của ớt trông vừa đẹp mắt, vừa muốn ứa nước miếng. Món muối này ăn với các trái cây có vị chua như: sơ ri, thơm, bưởi chua, mận và đặc biệt là cóc... thì càng ngây ngất hơn nữa. Nhìn chung, với các món mặn, muối ớt tăng phần hấp dẫn: thịt rắn xé phay, cà-ri gà vịt, cháo gà, thịt gà xé phay, cá nướng, cá kèo nướng, gà nướng... ngon lạ lùng; Phải nói thêm là các món canh chua phải có muối ớt ăn mới đậm đà, các vị chua cay, mặn, ngọt đều được đi qua đầu lưỡi.
thumb_flex-1232591448217141_file.JPG

Ớt có rất nhiều loại như ớt hiểm, ớt xiêm, ớt nải chuối (một chùm ớt dính nhau như nải chuối), ớt sừng trâu, ớt giấy, ớt bi (còn gọi là ớt bị, nhỏ như viên bi trẻ em chơi, hôi nỉ, không ai ăn chỉ để trồng kiểng), trái ớt có góc cạnh, không được tròn trịa, ớt Đà Lạt v.v.
100_3096.JPG

Nhưng có một giống ớt trái rất tròn, gần bằng trái bồ quân, trông rất đẹp. Trái tròn, không góc cạnh. Cũng mầu xanh, đổi qua vàng, rồi cam đến đỏ ối. Đó là ớt bơ. Đặc biệt khi chín dằm nước mắm có mùi thơm như bơ, gốc ở Sóc Trăng. Giống này đã tuyệt chủng. Với mỗi loại ớt này đều có thể chế biến với nhiều loại món ăn khác nhau, cho những mùi vị đa dạng, khó quên cho các món ăn Việt Nam.
 
Last edited by a moderator:
  • Like
Reactions: dochua
Hạng D
29/3/08
2.134
29
48
đà lạt
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Đọc bài của bác muốn lang thang quá...mà còn nặng áo cơm...........
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
8/2/07
510
8.392
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em tiếp nha các Bác

Chua chua sung muối quê nhà
313483135_33b370cfc4.jpg

Chiều nay ngang qua chợ thấy sung muối được bán rất nhiều, chợt nhớ và thèm quá cái vị chua giòn của hũ sung gắn liền với tuổi thơ tôi…

Ngày còn bé, vào những buổi trưa hè, tôi rất thích trốn nhà theo lũ bạn đi hái sung. Quả sung xanh chấm muối trắng lúc đó sao mà ngon đến thế. Tôi thích ăn sung tới mức trong nhà lúc nào mẹ cũng làm sẵn một hũ sung muối.
caysung_1.jpg

Quê tôi sung mọc nhiều lắm bên những bờ ao, bờ chuôm. Hè về từng chùm nặng trĩu quả trông thật thích mắt. Chính vì thế sung muối đã trở thành món ăn quen thuộc với những người dân quên tôi. Chỉ cần đĩa sung muối, vài ba con cá đồng với bát canh thế là có bữa cơm ngon miệng.

Riêng với tôi sung muối của mẹ vẫn là ngon nhất, ăn mãi vẫn không biết chán. Nó giòn giòn, chua dìu dịu và hơi mằn mặn. Mẹ thường không chọn sung nếp mà muối bằng sung bánh tẻ, quả không non quá nhưng cũng không được già quá, như thế sung muối xong sẽ giòn mà lại lâu bị chua. Sau khi ngâm qua cho bớt nhựa mẹ cho thêm chút tỏi, giềng, muối, bỏ vào hũ để khoảng một tuần sau là ăn được, cứ vài ngày lại thay nước một lần cho hũ sung không nổi váng.
sung2_c38c0.jpg

Sung muối chín tới ăn với thức gì cũng hợp, cá, thịt lợn hay thịt gà đều được tất, nhưng ngon nhất là chấm với muối vừng và mắm tép. Phải đưa miếng sung vào miệng mà cắn dập ra mới thấy hết được sự hòa quyện của mùi vị. Không như cà, sung muối có vị rất khó tả, chua chát nhưng dịu, giòn tan quyện mùi giềng tỏi.
sdc12735_1757223951.jpg

Giờ đây sung muối không chỉ xuất hiện trong mâm cơm thanh đạm nơi thôn quê, nó đã nó đã trở thành một thứ gia vị không thể thiếu trong nhiều bữa tiệc. Với người Hà thành món ốc luộc mà thiếu sung muối là mất ngon đi một nửa. Tất nhiên sung muối bây giờ có khác của mẹ vẫn làm, thêm chút đường, ớt thái lát mỏng, để một lát là ăn được ngay thế nhưng cái vị chan chát của sung thì vẫn không thể lẫn vào đâu.
sungmuoi.jpg

Vị chua chua, chát chát của sung muối với nhiều người Việt xa xứ đã gắn liền với nỗi nhớ quê da diết. Bởi vậy quả sung đã có mặt trong các nhà hàng, khách sạn như một sản vật quê hương làm say lòng biết bao thực khách.
 
Hạng B2
4/9/12
255
2
16
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

hấp dẫn quá bác chủ ơi.
 
Hạng C
8/2/07
510
8.392
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em hầu chuyện tiếp các bác cho cuối tuần vui vẻ nha

Rau luộc
rau-luoc.jpg

Lang thang phố xá Sài Gòn từ bình dân đến cao cấp, hóa ra chưa bao giờ được thỏa mãn một nỗi thèm ăn rau luộc. Đâu đâu cũng loanh quanh với những món rau xào, rau trộn... họa hoằn lắm mới gặp được một món rau muống luộc chấm nước tôm kho trong một số quán ăn Huế. Nhưng họ nhà rau, chức năng luộc đâu mỗi chỉ có chị rau muống. Còn bao nhiêu cái tên đang được nỗi nhớ gọi tên, kêu họ.

rauden2ti3.jpg

Nhớ món rau dền luộc ăn với nước chấm là nước ruốc pha loãng, kèm thêm chút gia vị khác và chút ớt bột, ớt tương là lưỡi tự nhiên đã rệu ra nước miếng, muốn hít hà một chữ cay. Không biết có phải vì rau dền đỏ, nên được thiên hạ truyền tụng ăn vào bổ máu.
cach-che-bien-mon-rau-cu-luoc-cham-tuong-hat-kho-sa.jpg

Cái này phải tra cứu đúng sách vở mới dám nói đúng sai, nhưng trước tiên, với chính bản thân nỗi nhớ này, bao giờ cũng muốn xếp hạng rau dền lên đầu danh sách. Có phải vì anh rau dền này thuộc dạng hàng độc, xưa nay chỉ thấy xoay quanh hai món nấu canh hoặc luộc.
3490589594_11e20eb7f0_o.jpg

Nói vậy, biết có thiên vị cho khẩu vị của riêng mình không, khi giật mình nhận ra, rau khoai hình như cũng rất tương tự. Rau khoai luộc ở đây là rau khoai lang và cũng chỉ ưu tiên những em lá non trẻ tuổi, xanh mơn mởn, ăn không đủ dai, mà đủ dài nỗi nhớ.
DSCN9632_ba545.JPG

Thuở ấu thơ, có những ngày dầm dề mưa bão, không đi chợ được, mẹ xách rổ ra vườn, ngắt ít lá khoai non, xanh làm nên bữa cơm chất lượng. Mới hay, phụ nữ miệt vườn khéo léo là thế, chỉ ít lá khoai, dăm ba cọng tóp mỡ, chút ít ruốc, cũng làm nên một nồi canh.

Hay đơn giản hơn, luộc thiệt nhiều rau, làm chén nước chấm thiệt cay... rồi làm nên một món ăn ấm lòng người Mẹ. Bất giác, vì yếu tố tình cảm thêm một lần thiên vị, quyết định soán ngôi chị rau dền xếp thứ hai trong danh sách mang tên nỗi nhớ, thèm rau luộc. Rau khoai luộc chấm nước kho, vừa ăn vừa cảm thấy thèm quê hương.
DSC_0480-CaNucKho-RauMuongLuoc-LL-rs.jpg

Ngày ba bữa, vỗ bụng rau bình bịch. Cái câu thơ than nghèo kể khổ ngày xưa hay nghe người lớn tự trào, riết rồi nằm lòng hồi mô không biết. Rau trong cái câu đó là rau gì nếu không là rau muống - loại rau phổ biến từ trong ca dao, tục ngữ ra đến những chợ lớn, chợ nhỏ; vô cả bữa ăn, từ bình dân đến cao cấp...
Rau-luoc-2.jpg

Nhắc rau muống luộc, nhớ ngay nước cá kho. Dám cá sẽ có những người bữa cơm chỉ cần hai thứ trên đây là ăn no đến muốn đói quần ăn tiếp. Màu xanh của rau, màu đỏ của ớt, mùi thơm của mẻ kho, chút hăng hăng của tỏi, tưởng tượng ngang đây đã ăn xong vài chén cơm đầy.

dsc02053er5.jpg

Còn có thể liệt kê thêm món bắp cải luộc chấm với nước mắm dầm trứng luộc. Bông bí, bông bầu luộc chấm nước mắm thiệt cay.

Cắc cớ triết lý, nhận ra rau luộc này mang trong mình một ý nghĩa nhân sinh: cái ngon không ở chính mình! Rau luộc ngon nào chỉ bởi riêng mình, mà phụ thuộc rất nhiều nước chấm.
raucuqua-2.jpg

Là nước kho, hay nước mắm, hay mắm nêm, hay chao, hay nước tương, hay nước mắm với trứng luộc hồng đào? Rau nào đi với thức chấm nào... hóa ra cũng là chuyện của nhân duyên.

Rau luộc sẽ chẳng ngon, chẳng tạo thèm nếu rau luộc chỉ nằm riêng rau luộc... nhưng lại đủ tạo cho mình một tuổi, tên riêng. Những nước chấm đi kèm không thèm tị nạnh mà sẵn lòng vun đắp một món ăn ngon. Ví rau như chồng, nước chấm như vợ... và đằng sau sự thành công của một người đàn ông, luôn có một hình bóng người phụ nữ đó chăng?
1_13_1314332087_39_kho_quet_1.jpg

Chưa đi hết năm châu bốn bể, vẫn dám chắc cú rằng: món rau luộc này chỉ ở Việt Nam mới có. Hà cớ làm sao không tôn vinh rau luộc lên hàng đệ nhất món ăn?