Hạng C
8/2/07
510
8.318
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Nhớ con cá chốt ngày xưa
picture_270_712.jpg

Người viết bài thuở nhỏ từng sống ven sông Bạc Liêu nên tận mắt chứng kiến cái sự nhiều cá chốt của xứ này. Ngày xưa cá chốt không phải là đặc sản như bây giờ mà nó là vấn nạn, là nỗi phiền phức của cư dân vùng sông nước
Hồi ấy, bất kể tháng nào trong năm dưới sông Bạc Liêu cũng nhiều cá chốt. Vào những đêm trăng sáng, ta cầm một nắm đất ném xuống sông, lập tức cá chốt nổi đầu đen đặc quậy trắng mặt sông cỡ chiếc chiếu trải giường.
Từ tai hoạ
Cư dân của cái làng ven sông quê tôi đi chài tôm, cá trên sông sợ nhất là cá chốt, bữa nào gặp vận xui, chài đúng ngay bầy cá chốt là chỉ còn nước ngồi khóc. Phải cuốn chài quay về nhà treo chớp chài lên cây rồi xúm lại bẻ gai cá chốt mà gỡ. Cá chốt có ba ngạnh sắc bén đâm đau như ong đốt. Phải bẻ gai mới gỡ chúng ra khỏi chài. Có khi gỡ cả tiếng đồng hồ mới xong vì có 5 – 7kg cá chốt dính vào chài.
</h2>
26557d1328457159t-img_1287.jpg

Mùa sa mưa, cá chốt từ sông Bạc Liêu theo kênh rạch lên đồng đẻ trứng. Đến tháng 7 – 8 âm lịch, vào những sáng tinh mơ ta ra đồng thấy cá chốt con nổi lừ đầu ở khắp ao đìa, đồng ruộng. Đó cũng là thời điểm nhà nông ra đồng cấy lúa, thế là nỗi ám ảnh của nhà nông bắt đầu: một chút là giẫm phải gai cá chốt, chốc sau chọc tay xuống đất cấy lúa là dính gai cá chốt…
Đến tháng 10 âm lịch dứt mưa nước rút, gió chướng thổi về bay bay những bông so đũa nở trắng bờ kinh là cá chốt trên đồng rút xuống cư ngụ ở sông Bạc Liêu và các chi lưu của nó. Nhiều người ở chợ Bạc Liêu bước vào vụ đặc bôn. Đó là một thứ công cụ đánh bắt bằng tre, lợp lá dừa nước, tròn như ống cống. Nước ròng dân đặc bôn chèo xuồng ra, đặt bôn trên bãi và cho vào một ít cám rang để dụ cá. Đến mãn con nước lớn thì họ dỡ bôn. Có khi cá chốt vào đông bôn dỡ lên không nổi.
Còn ở quê thì người ta bắt cá chốt bằng cách dùng đăng tre, chọn con nước lớn rồi kéo đăng ngang cửa một nhánh rạch. Sau đó chờ nước ròng, cạn lòng lạch thì bắt cá. Có những nhánh rạch đăng trúng, bắt cả xuồng cá chốt. Một cách bắt cá chốt khác nữa là chất chà. Tôi nhớ khoảng thập niên 80 của thế kỷ 20, người dân xã Vĩnh Trạch, thị xã Bạc Liêu chất chà trên rạch, mỗi lần dỡ chà thu đến vài tấn cá chốt. Cả xóm xúm xít lại làm mắm chứ bán rẻ như cho.
Picture308.jpg

… tới đặc sản
Ngày nay cá chốt còn không nhiều. Nghề đặt bôn, chất chà,… cũng mất đi theo sự ít đi của cá chốt. Tuy nhiên, người ta cũng phát triển nhiều cách đánh bắt mới nên chợ Bạc Liêu lúc nào cũng có bán cá chốt. Và giá cả thì cũng rất đắt đỏ, đến hơn 100 ngàn đồng/kg. Bây giờ người ta xem cá chốt là đặc sản, có vị trí chễm chệ trong các nhà hàng sang trọng. Vậy đó mà ngày xưa ở quê tôi cái gì rẻ nhất, kém giá trị nhất được người ta gọi: “rẻ như cá chốt…”, cá chốt bán ít ai mua, dân thị thành quan niệm rằng cá chốt là loại ăn tạp, lại sống dưới sông nên thịt nó dơ, không dám ăn. Và vì thế cá chốt chỉ dành cho hạng nông dân cùng đinh.
</h2>
ca-chot-kho-sa-ot-1.jpg

Ai đã từng sống trong ruộng đồng của vùng bán đảo Cà Mau hẳn sẽ không thể nào quên món cá chốt kho sả. Nhắc cá chốt kho sả tôi chợt nhớ thuở bé thơ. Vào mùa sa mưa, bọn trẻ chúng tôi đi bắt cá lên, đó là những con cá chốt to cỡ ngón chân cái, bụng to đầy trứng. Má tôi bằm sả, ớt cho vào nồi cá chốt kho, thế là dậy lên cái mùi cá quyện mùi sả kích thích vị giác. Bữa cơm dọn ra, chỉ có cái ơ cá chốt kho sả. Vậy mà chúng tôi chan nước cơm ăn đến 6 – 7 chén. Ăn xong người dã mồ hôi thấy khoẻ khoắn vô cùng. Đã ăn thì nhớ hoài cái mùi sả, cái vị béo của thịt cá chốt và cái vị vừa béo vừa bùi của trứng cá chốt.
Khi gió chướng thổi, ở quê tôi có một cách ăn cá chốt rất ngon. Lúc này cá chốt rất mập, bụng nó màu vàng, lúc này cũng là thời điểm bông so đũa nở rộ, thế là nông dân quê tôi dùng cơm mẻ làm chất chua để nấu canh chua cá chốt và bông so đũa. Nồi canh chua ấy ăn cơm cũng được, nhậu rượu cũng được, ăn vào sẽ thấy cái tài nghệ của người nông dân khi phối hợp giữa cá chốt và bông so đũa. Nó nhuần nhuyễn đến mức làm cho người ta nghĩ trời sinh ra cá chốt và bông so đũa là để nấu canh chua.
Nếu bạn không sợ bị người ta xem là dân quê mùa, có đến Bạc Liêu, dù chưa quen, tôi vẫn có thể mời bạn một bữa cơm cá chốt kho sả, canh bông so đũa…
</h2>
 
  • Like
Reactions: dochua
Hạng D
12/3/11
1.605
67.734
113
Tiền Giang, gò công
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

bác thiệt là có lòng, tiếc là em không thường xuyên lên đây. bây giờ cá chốt khó tìm, nhưng cá út, cá ngát, cá chẻm, cá sủ thì em vẫn thấy . em đang làm ở khu láng le- bàu cò - long an . rắn rùa chim chuột nhiều lắm

thuvtn nói:
vân phi nói:
món trứng kiến này lạ, em mới biết .
có bác nào hỏi hình rau đắng hay rau ngỗ thì nó là rau đắng, mà là rau đắng đất, chỉ mọc lúc khô hạn thôi, khi nước lên thì chết. lá mỏng hơn , đắng hơn nhưng hậu ngọt và rất hấp dẫn với cháo cá lóc .
nhà em đang có 1 nắm lá me non, 1 cái bắp chuối, 1 ít rau thơm . chắc chiều nay trốn việc về sớm, làm canh chua cá kho tộ, tối chơi nồi cháo vịt lai rai xị đế với mấy anh bạn. em ở nhà bè đây .

1 cái bắp chuối em e là không đủ đâu bác. Với bắp chuối này, bác cũng tìm 1 con lươn đồng, làm sạch để ráo nước. Bắt chảo lên, phi tỏi nhiều (đập dập, để nguyên vỏ) cho vàng, cho lươn cắt khúc vô xào vài dạo, cho ít xả bằm vào xào chung cho dậy muồi thơm.
Bắt nồi nước sôi, cho me vào nêm chua ngọt vừa ăn (được me trái nướng sơ bỏ vô nấu thì ngon hơn). Cho lươn vào nấu chín. Thêm ít xả bằm vào luôn.
Bắp chuối để nguyên trái, dùng chày đập dập, sau đó bóc tách ra nhưng miếng non xé ra miếng vừa ăn, lấy luôn cùi nha bác, vì cùi bắp chuối này nấu chín ăn bùi lắm.
Xong mọi thứ, lấy cái cù lao cho than vào, cho nước dùng vào, nêm tỏi phi và rau nêm. Khi nước thiệt sôi, cho bắp chuối vào và chén.
Thức chấm thì bác cho 1 dỉa nước mắm thiệt ngon, cho ít me chín vào, cho ít xả bằm vào (mua chợ về thì bắm lại cho thiệt nhuyễn nha bác) cho thêm mấy trái ớt hiểm nữa là hết cơm luôn.
Em không có hình lươn nấu cù lao, minh họa cho bác cái hình cù lao nha
2371P4HRQLAz.jpg

Món này, ngoài cái ngon trong miệng, cái đẹp trong mắt còn có cái mùi cháy khét khét của nước lẩu dính vào thành cù lao rất khó tả.
------------
Em không có các nguyên liệu khác, chỉ có cái cù lao, bác thích thì qua em cho mượn, em cũng ở Nhà Bè, nhánh Lê Văn Lương hehehe
 
Hạng B1
14/4/12
88
1
8
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

thớt này hay quá !!! làm em nhớ quê em ko ở miền tây , quê em ở LÂM ĐỒNG nhưng có con sông ĐỒNG NAI mổi năm một lần đập xã lủ cá ăn hông hết , nhất là mổi khi nước rút đi tát mấy cái mươn nhỏ mấy cái ao tù cá nhìu phải biết , cá rô đồng chiên xù cá trên chiên xù cá lóc nướng trui ........rắn nước băm xúc bánh đa ,,,,,,,,,,càng nghỉ càng nhớ tủi thơ
em dự định tg tới sẻ đi bụi ở miền tây bằng xe 2 bánh các bác boss lên hộ em vài địa chỉ có thể thưởng thức những món này nhé , em dự định đi từ sài gòn xuống tới kiên giang rùi quay lại ( mà em ko biết bơi ) ko biết đi du lịch bụi thía có sao ko :confused:
 
Hạng B1
27/11/11
96
0
0
44
uk
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

long_dai_ca nói:
thuvtn nói:
Ốc treo giàn bếp
octreo.jpg

Những tháng khô hạn, khi nhà có khách, cha tôi lấy giỏ ốc trên giàn bếp xuống rửa sạch, chụm lửa ăn với nước mắm sả, ớt kèm thêm rau thơm, vài chung rượu nồng. Ốc treo giàn bếp khi đó trở thành món đặc sản khó quên.

Miền Tây Nam Bộ vào những ngày nước rút, nội đồng khô cạn, cá xuống ao đìa, sông rạch trú ẩn nên bà con thường tát đìa bắt cá. Không chỉ bắt được cá, tôm, người ta còn bắt được rắn, rùa, ếch, cua, ốc... Quê tôi có món ốc treo giàn bếp rất hấp dẫn.

Mùa nào cũng vậy, số ốc bắt được cha tôi đem rửa sạch rồi đựng trong giỏ treo trên giàn bếp. Ông bảo: “Gác ốc trên giàn bếp để khói xông vào giỏ, ốc sẽ ngửi khói xông lên”. Lúc đầu tôi nghĩ làm như vậy ốc sẽ chết do hơi nóng bốc lên, nhưng không ngờ ốc lại mập ra, mình đầy nhũng mỡ.

Những tháng khô hạn, khi nhà có khách, cha tôi lấy giỏ ốc trên giàn bếp xuống, con nào cũng mím miệng, mình màu xám. Cha cho ốc vào một cái thau rửa sạch. Sau đó, người sắp ốc vào một cái nắp khạp chứa sẵn nước trứng gà. Tôi thấy những con ốc há miệng, quơ râu bắt đầu uống nước. Khoảng 20 phút sau, khi ốc đã uống hết nước, cha tôi bắt từng con, vạt đít rồi cho vào nồi đất. Trong nồi có sẵn một lớp sả, bên trên cho thêm lớp sả nữa và cho chút muối. Cha đặt nồi lên bếp chụm lửa chừng mười phút thì ốc há miệng. Cha đảo đi đảo lại một vài lần cho đều rồi đặt trên bếp vài phút nữa. ốc chín, cha nhắc xuống cho vào rổ để nguội rồi sắp ra đĩa.
2290875022_ffa330620b.jpg

Những con ốc đã tróc miệng thật bắt mắt. Tôi nhanh tay lấy một con, dùng ghim tre kéo mình ốc ra. Mề ốc vàng, mình trắng thơm ngon. Tôi chấm vào nước mắm sả ớt, vắt thêm một miếng chanh, ngon thấu gan thấu ruột.

Ốc là món ăn có mặt khắp mọi nơi, ngon dở tùy theo cách chế biến của từng người. Món ốc treo giàn bếp được cha tôi chế biến ăn với nước mắm sả, ớt kèm thêm rau thơm, vài chung rượu nồng trở thành món đặc sản khó quên.
Lúc trước có nghe nói ốc treo giàn bếp. Tưởng người ta nói giỡn với mình chứ. Ai ngờ thiệt. Hấp dẫn quá. chẹp...chẹp
080402cool_prv.gif
Mon nay la cuc ngon bac a! ai da an 1 lan thi se nho mai kh wen !!
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
 
Hạng C
8/2/07
510
8.318
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em hầu chuyện các bác tiếp nha
Những mùa cà na</h2>
488077.jpg

Xóm làng trong đồng tứ giác Long Xuyên là miền quê buồn. Sáu tháng mùa khô đất nẻ, sáu tháng mùa nước kéo dài, chỉ có những loại cây hoang dại như tre, me nước, cà na, gáo, điên điển mới sống nổi.

DSC_0675.JPG

Cà na là loại trái nhỏ tròn độ lóng tay, còn sống ăn chát, trái chín ăn chua lòm... nhưng có vị trí đặc biệt với trẻ con. Chẳng ai hái, cà na chín rụng trôi đầy sông, nên mùa nước còn gọi là mùa cà na.
110902105755-591-538.jpg

Xứ đâu là xứ quê mùa
Đi thăm cháu ngoại cho vùa cà na

Ban đầu tôi cũng tưởng đây là câu ca vui ngạo quê nghèo, nhưng bất ngờ câu ca lại biến thành sự thật với ngay cuộc đời tôi. Lần ấy gió chướng thổi rao rao, một bà già lụ khụ xuất hiện trước cửa nhà tôi, tay xách giỏ cà na. Tôi nhìn ngẩn ngơ một lúc rồi ôm chầm lấy bà trước ánh mắt tròn xoe ngạc nhiên của con tôi. Vẫn trong cơn xúc động tôi thúc giục con: Thưa bà,.. bà Năm đi con!

cana4.jpg

Ngày xưa ở Nam bộ những gia đình khá giả ngoài người ăn, kẻ ở có nhà còn nuôi những vị khách gọi là ở bạn. Người đi ở bạn phần nhiều là người nghèo nhưng có người nhà cửa hẳn hòi, lại có trình độ kiến thức, tuy nhiên do hoàn cảnh riêng họ thích sống lang thang. Hôm nay họ ở nhà người này, vài tháng sau chuyển đi nơi khác. Bạn có vị trí cao hơn người giúp việc, họ cùng ăn, cùng làm, chia sẻ, bàn bạc công việc với chủ nhà. Lúc tôi còn nhỏ, bên nội, bên ngoại có bạn, tôi phải gọi là cô, là dì, là chú thân mật như người họ hàng.

1315399601_DSCI0489.JPG

Đặc biệt cô Năm, bà già lụm cụm cho giỏ xách cà na sống với gia đình tôi suốt hai chục năm. Hoàn cảnh cô khá đặc biệt. Cô có gia đình và một đứa con trai. Chồng của cô tài hoa sống lang thang theo nhóm đờn ca tài tử, rồi sinh tật trai gái, cặp với con gái vị điền chủ giàu có. Cô Năm không ghen tuông, lo làm ăn nuôi con. Lúc lên mười tuổi anh Lai con của cô đi thăm ba, thấy ngôi nhà đúc đồ sộ nền cao ngang ngực, cột to cả vòng tay ôm, anh mê mẩn không chịu trở về nhà. Cô đến tìm, năn nỉ mãi nhưng anh Lai ôm cột nhà không chịu buông tay. Cuối cùng cô lạnh lùng nói: con không chê mẹ khó, chó không chê chủ nhà nghèo...
02.jpg

Cô Năm đã bán hết mọi thứ trong nhà, đất đai làm giấy giao hết cho người khác. Cô quen, mến ông nội tôi nên đi theo ông về nhà sống cùng chúng tôi như là đứa con của ông tôi. Anh em tôi lớn nhỏ đều qua bàn tay cô chăm sóc.
Lớn lên, có vợ con, anh Lai dắt vợ con trở về với mẹ nhưng lòng cô vẫn lạnh lẽo. Ba má tôi lựa lời khuyên nhủ. Nghe lời nói của ba tôi, gương mặt của cô như đánh mất thứ gì đó nay tìm lại được. Hôm cô về quê, trong nhà ai cũng bịn rịn.
Mỗi lần muốn thăm chúng tôi, cô Năm phải trải qua một chặng đường xe, một chặng đường đò.
Như thành lệ mỗi năm gió bấc thổi rao rao cô ra thăm chúng tôi mang theo cốm dẹp.
Ba má tôi qua đời, lâu quá tôi cũng không thấy cô ra, không biết cô còn sống hay chết. Bất ngờ cô lụm cụm trở về chốn cũ với giỏ cà na. Hai chữ cháu ngoại trong câu hát gợi nhớ tới tấm lòng, của tình người biến trái cà na quê mùa thành thứ đặc sản. Tôi giải thích cho con tôi nghe điều này và thêm – bà Năm đây là bà nội thứ hai của con.
 
  • Like
Reactions: dochua
con buôn
21/2/12
2.879
167.893
113
TP HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

số em chắc số khổ các bác ạ,toàn thèm ăn những món dân dã rẻ tiền:(,nhìn những món này thèm quá,ước gì....
18.gif
 
con buôn
21/2/12
2.879
167.893
113
TP HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

có dịp em sẽ đi 1 vòng miền Tây,nhất định như thế
033102beer_1_prv.gif
 
Hạng C
8/2/07
510
8.318
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Tiếp nha các bác

Về Giồng ăn Dế
de2.bmp

Tháng ba, tháng tư, không khí oi nồng. Một vài cơn mưa trút xuống, đất giồng khát nước nhanh chóng mọc cỏ non. Đúng vào mùa sinh sản dế cơm. Mùa dế rộ, sau cơn mưa đêm, sáng dậy vẫn còn nghe tiếng dế.
[image]http://www.dulichvietnam247.com/images/uploads/News/TINTUCDULICH.aspx" alt="" />
Về giồng ăn dế Dế chiên dòn. Nơi đất giồng, người ta đổ nước vào hang cho dế ngộp chun lên, còn nơi đất thịt thì lật đất ở các bờ mẫu hoặc vạch chân đống rơm sẽ thu hoạch bộn bàng.
Dùng kéo cắt bỏ ngoe dế cơm, cắt cánh, ngắt đít rút bỏ ruột, bỏ túi hôi sau gáy, để nguyên đầu.

Sa mưa cũng là mùa đuông đất sinh sôi nảy nở. Đuông đất giống đuông chà là nhưng nhỏ hơn và ngắn hơn (cỡ hai đốt ngón tay), sống trong lòng đất. Trong một thời gian ngắn, đuông đất trở thành bọ rầy.
Bọ rầy có hình dạng giống bọ hung nhưng to cỡ ngón tay cái người lớn. Ở Tịnh Biên (An Giang) người ta dùng đèn bình dụ bọ rầy đến, bắt đem ra chợ bán, giá 10.000đ - 15.000đ/100 con. Bọ rầy ngắt hết chân, ngắt đít rút bỏ ruột, cắt bỏ cánh cứng và cánh lụa. Đuông đất ngắt đít rút ruột. Phải làm cho khéo, tránh làm cho các con côn trùng bị bể, giập. Cho tất cả vào thau nước muối (nước lạnh cũng được) ngâm, rửa sạch rồi nhét đậu phộng (nếu nhét hột điều càng ngon) vào bụng chúng, đem chiên.
Mùi dế (hoặc bọ rầy, đuông đất) thơm phưng phức. Nếu ăn dế thì cầm hai ngoe cắn chừa ngoe, nghe hột đậu phộng "nổ" trong răng, vui tai, nghe thịt dòn dòn, dai dai, bùi bùi. Muốn ngon hơn, đem lăn bột chiên dòn. Dân Tịnh Biên, chế biến bọ rầy ngon lạ hơn: Thịt nạc bằm cùng đậu phộng rang nhét vào bụng bọ rầy (ngắt bỏ mỏ) xào mỡ đường, nêm chút bột ngọt và muối mắm, không cần nước chấm - đặc sản đất giồng Cầu Kè, Trà Vinh.

<img src="http://www.fiditour.com/upload/images/wall/amthuc/11-11/2.jpg[/image]
Ở Cầu Kè, những đặc sản mang phong vị thời khẩn hoang này có mặt trong suốt mùa mưa, bán duy nhất tại quán Bảy Sậm (do vợ ông là Trần Thị Đen phụ trách) ở Hoà Tân (cách bệnh viện huyện vài trăm mét), giá khoảng 500đ/con đã chiên.




 
Last edited by a moderator:
Hạng D
13/10/09
2.220
19
38
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Bác làm em nhớ lại bài thơ Quê Hương của Giang Nam. Cũng đắm đuối với quê nhà như máu thịt.
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi...