Hạng C
8/2/07
510
8.405
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em tiếp nha các Bác
CHÚT TÌNH SÔNG NƯỚC

ca-mau2.jpg


Không biết bây giờ bạn đang lang thang ở đâu, lên Sa Pa đi chợ tình hay đã xuôi chợ Viềng Nam Định, không biết đang xì xụp ăn ốc nóng ở chợ Âm Phủ - Đà Lạt hay về miền Tây Nam bộ xuôi thuyền thăm các chợ đồng bằng. Được du khảo qua các chợ, đó là niềm đam mê không dễ gì dứt bỏ, có lần bạn đã nói thế, phải không. Vậy thì sao bạn không về thăm chợ nổi Cà Mau quê tôi?
Ch%E1%BB%A3-n%E1%BB%95i-C%C3%A0-Mau.jpg

Nằm giữa lòng thành phố Cà Mau, quãng cuối sông Gành Hào, đứng trên cầu nhìn về phía mặt trời mọc, người ta có thể nhìn thấy một dãy ghe rập rờn xao động cả mặt sông, những cái chân vịt gác chỏng lên loang loáng dưới ánh mặt trời. Không biết chợ đã hình thành từ khi nào, phải chăng từ những chiếc ghe thương hồ xuôi ngược một hôm neo đậu gần nhau để xin mồi chút lửa, trao đổi cho nhau nắm gạo lứt, tấm vải bố tời, trái bầu, trái bí... mà nên một xóm chợ trên sông đông đúc, sung túc nhất nhì đồng bằng như bây giờ ?
Cho-noi-4.jpg.jpg

Sao bạn lại không thể cùng tôi dạo chợ trên sông, đi từ buổi sớm mai trong lành để ngắm xóm chợ tươi tắn, nhiều màu sắc và lạ lùng trong con mắt người xứ khác. Mà, sao lại là buổi mai? Vì chợ lúc bình minh lên như thời thơ ấu của một đời người, đẹp đẽ, tinh khiết, trong ngần. Sương đọng trên chiếc mùng giăng trên mui ghe của đám trẻ con ngủ vùi, ngủ nướng rồi bảng lảng tan cho một ngày buôn bán bận rộn bắt đầu. Hàng trăm chiếc ghe to, nhỏ khẳm lừ, đậu sát vào nhau thành một dãy dài, người bán, người mua trùng trình trên sóng nước. Buổi sớm mai, đó là buổi của những chiếc xuồng con với các chị, các dì bán hàng ăn sáng, mùi thơm của các loại bánh lan tỏa xa hơn cả tiếng rao hàng, là buổi của những chiếc ghe hàng bông đổ ra từ trăm ngàn con sông, rạch để bổ hàng rồi trở về theo trăm ngàn lối sông rạch cho chuyến buôn xa. Buổi của những chủ ghe tất bật bày biện sao cho mớ hàng hóa của mình mới mẻ, tươi tắn và tinh tươm nhất.
2.jpg

Ngày trước, chợ trên sông Cà Mau cũng giống như nhiều chợ nổi đồng bằng khác buôn bán rất nhiều mặt hàng, từ nhu yếu phẩm đến thực phẩm, nghe kể, chợ bán cả bàn ghế, giường ngủ, tủ thờ. Bây giờ, cách buôn bán ấy chỉ còn ở những ghe hàng bông lưu động đến tận nhà người dân, riêng chợ nổi Cà Mau chỉ tập trung bán sỉ hàng hóa nông sản tươi, những thứ rau, trái miệt vườn. Với khách đường xa, đi chợ trên sông là để xem, để khám phá cái nguyên khí một miền quê lạ. Bạn không cần ghé vào từng ghe để xem hàng họ bán những gì, bạn chỉ cần biểu em gái chèo đò chèo chậm thôi, thong thả thôi ngang qua chợ. Bạn cứ nhìn cái nhánh cây thon, dài buộc ở đầu ghe kia, trên cây treo gì thì ghe bán thức ấy, lúc la lúc lỉu trông lạ vậy, nhưng đó là tiếng chào mời không lời. Chẳng cần rao bán, chèo kéo nhưng khách nào cầm lòng mà bỏ đi. Cầm lòng được sao với cái màu đỏ au au của chùm chôm chôm, vàng ươm của khóm, xoài, xanh riết của cóc, ổi, tím của cà. Giữa chợ nổi Cà Mau, cảm giác như gặp được những khu vườn của miệt sông Tiền, sông Hậu, như nhìn thấy những rẫy khóm, rẫy mía miên man dọc triền sông Trẹm quê mình.
41073430.jpg

Mỗi chiếc ghe neo đậu ở đây là một ngôi nhà, ngang hai mét, dài năm bảy mét. Nhỏ bé, chật hẹp là vậy, nhưng khách thương hồ lại có tâm hồn hiếu khách, hào sảng, rộng rãi. Bạn đến, họ sẽ chẳng hẹp lòng gì mà không mời bạn nếm thử miếng dưa gang thanh thao, cái thơm ngọt lạ lùng của trái dừa nước, thử cái vị chua chua của trái dâu, trái khế quê nhà. Nếu bạn lỡ phải lòng cô bán hàng duyên dáng nào đó thì xin hẹn ước mau mau, để chần chừ về nhà rồi quay trở lại, sợ rằng sẽ đứng trên chiếc đò nhỏ chao trên sóng (hay lòng của ta chao) nhìn cây cọc buộc ghe vắng một sợi dây quen, có buồn lắm thì cũng đành hát “người đã đi rồi khôn níu lại”. Biết làm sao được, bản chất của xóm chợ này là vậy, hợp rồi tan như lục bình trôi, như bèo dạt.
470b5a28_1.jpg

Tôi luôn nuôi một niềm hy vọng sẽ cùng bạn lênh đênh trên chợ nổi quê mình. Khoe cái sầm uất, rộn ràng của chợ buổi sáng, buổi trưa, cho bạn cảm nhận cái man mác buổi chiều. Cái man mác buồn đúng là của một chiều phố núi nào đó, một xóm nhỏ heo hút nào đó nhưng ở trên sông này vẫn có nét riêng. Những chiều tà, chợ nổi đìu hiu bập bềnh đậu hết một vạt áo nắng vàng hoe hoe, đỏ hoe hoe. Những người đàn bà cúi đầu ngó chăm chăm xới nồi cơm nghi ngút khói, những người đàn ông xếp bằng ngồi trên mui ghe vấn những điếu thuốc to đùng bằng đầu ngón chân cái, phì phà nhả khói lên trời. Những đứa trẻ con ngồi tênh hênh trên mũi ghe câu cá chốt, cá mè. Những cô con gái sau một ngày bán hàng mệt mỏi tìm niềm vui bằng việc chăm nom cho mấybụi hẹ, chùm rau húng lủi, vài cây ớt ốm nhom trong cái khạp bể để trên mui ghe mà nghe phảng phất niềm thương nhớ đất.
41073439.jpg

Bình dị vậy mà chợ nổi quê tôi đã đi vào nhạc, vào thơ, vào những bức tranh, bức ảnh. Những văn nghệ sĩ đến, làm nên tác phẩm rồi đi mà vẫn hẹn lòng quay lại bởi niềm hứng khởi trước những vẻ đẹp lạ lùng, đặc trưng của miền sông nước mãi mãi không bao giờ cạn. Vậy sao bạn còn chưa đến với đất quê tôi?
cho%20noi%20ca%20mau.jpg

Nước sông Gành Hào ngày ngày ra biển rồi lại quay về há không phải vì không nỡ xa, không phải vì thương nhớ chợ nổi Cà Mau đó sao? Sông còn vậy, huống chi người?
 
  • Like
Reactions: dochua
Hạng C
19/5/11
601
276
63
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

thuvtn nói:
@long_dai_ca: bữa nào bà cả em làm, em gửi biếu bác 1 hộp ăn cho đỡ thèm nha Bác
Thanks bác nhiều
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
 
Hạng B2
5/2/11
243
13
18
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Đọc 1 lèo 27 trang+nghe nhạc Nhớ........buồn quá! :(
 
Tập Lái
27/7/12
40
4
8
40
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Hay quá. Đọc một lèo hết luôn + thêm trời sg đang mưa tầm tã nhớ quê kinh khủng. Trời mưa mà được ăn ba khía và ốc luộc nóng thì còn gì bằng.
 
Hạng B2
4/8/10
136
7
0
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

đọc lời văn viết về cá trê vàng buồn quá!
 
Hạng C
8/2/07
510
8.405
93
HCM
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Em tiếp nha các bác</h2> Bữa cơm hến</h2>
hen.jpg

Cho tới bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày cả gia đình tôi thay vì đi kinh tế mới như bao người lại khăn gói từ Sài Gòn hồi hương về quê ngoại, một vùng quê nghèo ven sông Tiền. Những ngày lạ lẫm, bỡ ngỡ rồi cũng qua, đám trẻ nít học trò dần dần biết cầm gàu tưới rẫy, vác cần câu cắm lội bùn kiếm miếng ăn. Nhưng ở cái thời khốn khó, khi mà con cá con tôm đều mang ra chợ để chắt chiu từng đồng mua gạo thì những món nhà quê luôn hiện diện trong bữa cơm đạm bạc hàng ngày.
97_mo_hen.jpg


Trong những sản vật ĐBSCL ban tặng con người, có một thứ hết sức bình dị: con hến. Loài nhuyễn thể "nhà quê" này có mặt ở khắp các sông rạch của vùng châu thổ phì nhiêu, lặng lẽ vùi sâu trong bùn nhưng từ lâu đã là một món ngon của những người dân quê chơn chất. Tôi nhớ những ngày ấy, khi nước ròng là mấy anh chị em tôi mỗi người một chiếc rổ tre, cái thau nhựa nhảy ùm xuống con rạch trước nhà để cào hến (có nơi còn gọi là đãi hến). Những chiếc rổ tre được nhấn sâu xuống bùn, sau đó lấy cả khối bùn lên, xoay rổ trong nước cho đến lúc tan hết bùn, những con hến nhỏ nhắn hiện ra lấp lánh dưới ánh mặt trời.

ap_20110627034531256.jpg

Chúng tôi mang hến về, mẹ tôi rửa lại cho sạch, sau đó bà bắc nồi nước thật to, dùng lá dừa khô chụm cho lửa cháy đùng đùng rồi đổ hến vào từng đợt, bắt đầu vớt hến. Khi nước sôi sùng sục, ruột hến rời khỏi vỏ nổi lên, mẹ tôi dùng một chiếc rổ tre nhặt mắt vớt lấy những con hến trắng phau, mập tròn. Trong khi đó đám chúng tôi ngồi vây quanh bếp lửa cho đỡ lạnh và liên tục nhón lấy những con hến mập mạp, nóng hổi, ngọt lừ cho vào miệng nhai nhóp nhép trong ánh nhìn cảm thương của mẹ. Vớt hến xong, mẹ tôi để cho ráo nước rồi ướp vào chút đường tán, tí bột ngọt, nắm muối hột và vài muỗng nước muối pha màu có mùi thoang thoảng của nước mắm. Bắc chiếc chảo gang lên bếp, mẹ tôi cho vào vài muỗng dầu dừa, phi tỏi thật thơm rồi đổ hến vào xào.

50918278_6.jpg

Lúc chảo hến xào bắt đầu sền sệt thì mẹ nhổ mấy bụi hành lá sau nhà, rửa sạch cắt khúc cho vào. Mùi thơm của dầu dừa, của hành lá hoà quyện với cái mùi ngọt lịm của hến lan khắp mái lá khiến chúng tôi không tài nào nhịn được, mạnh đứa nào đứa nấy lấy tô bới cơm, xúc thêm vài muỗng hến xào rải lên rồi chia nhau mỗi đứa trấn giữ một góc nhà, quên mời mẹ và quên luôn nồi canh rau nấu bằng nước hến luộc vừa chín tới.
Com_Hen_2_resize.JPG

Có những ngày mưa dầm rả rích, mẹ tôi lại cặm cụi xay bột, vớt hến và bắc chảo đổ bánh xèo. Món bánh xèo nhân hến ăn với những cọng rau vườn mới hái, chấm nước tương chanh ớt hết sức đơn sơ quê mùa nhưng lúc nào cũng làm chúng tôi no cành hông.

1216474457.img.jpg

Cả một thời gian dài, dòng sông, chiếc rổ tre và chảo hến xào hành của mẹ đã nuôi anh chị em chúng tôi lớn khôn, nên người. Những ngày đi học xa nhà, mỗi khi nghỉ hè về quê, tôi lại làm bạn với dòng sông, chiếc rổ tre, những con hến mập tròn và chảo hến xào hành ngọt lịm của mẹ vẫn là món khoái khẩu của tôi.
 
  • Like
Reactions: dochua
Tập Lái
8/10/12
8
0
0
52
Re:Thớt "Miệt vườn" của em đã mất

Đang mùa nước nổi, xem xong topic tự dưng thèm Cá linh kho lạt ăn với bông điên điển quá