Hạng C
4/2/05
576
30
28
Phần 8: Phát súng chia tay

Liên kết tới Phần 7: Bán hàng không mặc cả [R6] http://www.otosaigon.com/forum/tm.aspx?m=199135
Liên kết tới Phần 9: Những bài học từ bãi xe [Pigeon] http://www.otosaigon.com/forum/tm.aspx?m=201068

Đã đến ngày cuối cùng trong sự nghiệp làm người bán xe hơi của tôi. Hôm đó tôi làm việc ca đêm tại một đại lý không-mặc-cả, trong một ngày giữa tuần. Một ngày bình thường, một ngày chậm rãi. Tôi gọi vài cú điện thoại bán hàng từ “trung tâm phát triển kinh doanh”, cố gắng sắp đặt vài cuộc hẹn gặp bán hàng mà tôi biết chắc rằng mình sẽ không bao giờ theo nữa. Trái tim tôi không còn thổn thức theo những vụ này và không hề ngạc nhiên, tôi không thể thuyết phục được bất kỳ ai bán cho tôi “chiếc xe hơi đã qua sử dụng nhưng còn tốt” của cô ta với “giá cao hơn giá thị trường”.

Tôi ngồi tại bàn làm việc trong khu trưng bày và hy vọng sẽ có điều gì đó giúp cho thời gian trôi qua nhanh hơn. Tôi đã làm như thế nhiều lần với tư cách một người bán xe hơi, và tới giờ, một điều xảy ra đã giúp giết thì giờ. Nó liên quan tới một người bán hàng tôi đã kết bạn có tên là Craig. Anh ta tới từ Montana và với cội nguồn của mình, anh ta trông giống như một gã Marlboro – vạm vỡ, cường tráng và có một bộ ria rậm màu xám. Tiếc là Craig lại có một hàm răng xấu, và một cặp giò ngắn hơn cặp giò của một tay Marlboro thực sự trong trí tưởng tượng của tôi.

Trước đây rất lâu, tôi được báo rằng có một tay bán hàng “đi duyệt bãi xe” hàng ngày để đếm số hàng tồn. Craig thực hiện điều đó một cách đều đặn và hắn nhớ vị trí của từng chiếc xe trong bãi. Nếu bạn đang trong một giao dịch mua bán và khách hàng quyết định anh ta muốn một chiếc coupe màu trắng thay vì chiếc 4 cửa màu đen, bạn chỉ việc gọi Craig và anh ta ngay lập tức cho bạn biết vị trí để một chiếc xe y-sì-phoọc chiếc mà khách hàng yêu cầu. Về sau tôi còn biết vì một lý do khác mà Craig đi duyệt bãi xe nhiều như vậy. Anh ta có một cái chai được cất dấu kỹ lưỡng ở đâu đó quanh đấy. Anh ta thường quay trở lại với một vẻ tràn đầy sinh khí và một khuôn mặt tươi rói.

Mỗi lần đi duyệt bãi xe trở về, anh ta ngồi vào chỗ của mình và chỉ đặt một nửa mông trên ghế. Chiếc ghế có bánh xe và nó bắt đầu trượt dần về phía sau, khi anh ta ngồi thấp dần xuống. Mặc dù anh ta cố gắng hết sức bấu tay vào chỗ tay cầm của cái chậu cây ngay bên cạnh – nhưng vẫn bị tụt xuống. Tất cả sự việc đó xảy ra ngay trước cửa sổ của văn phòng sếp ở ngay đối diện.

Không gian trong khu trưng bày tĩnh lặng trong vài giây sau đó một giọng cười the thé cất lên từ một người phụ nữ, cũng là nhân viên bán hàng, tên là Allie. Giọng cười của cô ta kéo dài cho tới khi nó làm ảnh hưởng tới tất cả mọi người. Chúng tôi lật đật lao ra ngoài để hít thở không khí trong lành, khi đó Allie khoan thai rít một hơi thuốc rồi thết đãi chúng tôi với hàng lô xích xông những câu chuyện về những sự cố mà những người bán hàng cả nam và nữ đã gặp phải trong thời gian làm việc cùng cô ta ở đây. Tôi cảm thấy lạnh gáy khi nghe cô ta kể về những đồng nghiệp cũ, vì tôi biết rằng mình cũng sẽ sớm được gia nhập đám người đó, nhanh chóng biến mất trong thị trường việc làm vô danh.

(Còn tiếp)
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (phần 8)

(Tiếp phần 8)

Allie nói với chúng tôi là trước đây cô ta đã giúp 1 người bạn tên là Mark xin được làm nghề bán xe hơi tại đây, vì “Anh ta thậm chí còn vụng về hơn cả tôi”. Một ngày, anh ta nhận giấy phép lái xe (GPLX) của khách hàng rồi đi vào phòng trưng bày để photocopy trước khi cho người ta lái thử xe. Khi quay trở lại với khách hàng của mình, anh ta bước thẳng đập luôn vào cửa kính miệng thì nói “nó đây’ và đưa trả cái GPLX mà như không có việc gì xảy ra. Khi anh ta quay người đi, Allie nhìn thấy máu tóe ra từ đầu gối của anh ta chỗ một động mạch bị rách. Họ đã phải vật anh ta ra và khiêng vào phòng nghỉ, một công nhân kỹ thuật ở khu dịch vụ, người đã từng là lính cứu thương tại chiến trường Việt Nam, đã giúp cầm máu. Sau đó họ nhanh chóng quay trở ra để phục vụ khách hàng đó, và họ đã phát hiện ra một mảnh kính dài thò ra từ bàn chân của người khách.

Một lần khác, Mark ra ngoài để “khóa và chặn” và không thấy quay vào. Khóa và chặn là thủ tục hàng đêm, người bán hàng phải đảm bảo rằng mọi cửa cửa xe đã khóa chặt và cửa ra vào được chặn bởi một loạt xe. Trong trường hợp này, tay bán hàng đã kéo cái cửa lưới thép về phía mình để xem nó đã được khóa chưa nhưng không may gã kéo mạnh quá làm cả cái cửa đổ đè lên người và gã bẹp như một con gián dưới đất. Khi họ kéo cái cửa lên và gỡ gã ra, trên mặt gã hằn lên hình các ô do cái lưới thép in lên.

Trong khi chúng tôi nói chuyện, trời chiều chuyển sang tối và gió lạnh tràn về. Allie ra ngoài gọi vài cú điện thoại bán hàng, Craig lại thong dong đi ra ngoài để kiểm hàng tồn kho. Tôi dựa người vào một chiếc xe và ngắm nhìn dòng xe cộ đi ngang qua. Từ chỗ tôi đứng có thể nhìn thấy nhiều người băng qua đường nơi có đại lý của Dodge để uống café và hút thuốc. Ở đó bán hàng cũng chậm. Tôi bắt đầu nhớ lại về những trải nghiệm của mình, tổng kết lại những điều đã học được trong 3 tháng đảm nhiệm vị trí người bán xe hơi.

Tất nhiên, tôi nhẩn nha khá lâu và không thể dễ dàng diễn tả từng mẩu thông tin mà tôi biết sẽ nhớ lại khi tôi về Edmunds.com. Nhưng liệu quan điểm của tôi về bức tranh tổng thế có thay đổi?

Tôi biết rằng mình sẽ không bao giờ nhìn nhận một người bán hàng, nam hay nữ, như cái cách ngày xưa tôi từng làm. Tôi đã từng ghét và sợ họ, tôi đã từng vơ đũa cả nắm khi cho rằng tất cả họ cùng một giuộc. Bây giờ tôi đã có cái nhìn thấu suốt vào công việc họ đang làm. Tôi đồng cảm với họ, tôi thương họ và trong một vài trường hợp tôi ngưỡng mộ họ.

Tôi nhìn thấy điều đó trong rất nhiều người bán hàng, kể cả đàn ông lẫn đàn bà, giống như bản thân tôi vậy, đã thay đổi các giai đoạn của cuộc đời chỉ đơn giản thông qua các trải nghiệm của mình trong nghiệp bán hàng ở đại lý xe hơi. Phần lớn trong số họ không có bằng cấp và họ bị xô đẩy vào một cuộc sống mà họ cho rằng sẽ có một số cơ hội để thăng tiến. Cái nghề kinh doanh xe hơi này cho phép họ sử dụng nhiều tiểu sảo bon chen, nhưng rất ít cơ hội học hỏi từ sách vở, để kiếm tiền. Tôi ngưỡng mộ những người cố gắng nâng cao đời sống của họ, đặc biệt thông qua lao động chân chính. Tuy nhiên kiếm tiền từ việc bán xe hơi không dễ dàng như nhiều người vẫn lầm tưởng.

=========================

PS. Phần này thực ra tôi dịch cảm thấy không "nuột" chưa chuyển tải được ý của tác giả, có lẽ vì tết. Nhưng vì bác Pi nhiệt tình đăng phần 9 nên tôi cũng nhắm mắt đăng phần này để các bác cho ý kiến, rồi khi biên tập sẽ chỉnh sửa vậy.
 
Hạng D
18/7/04
2.261
17
0
55
RE: Tự thú của người bán xe (phần 8)

Bác đang sung sướng sao lại bỏ ăn Têt đi dịch sách rồi đổ thừa cho em hả[8D][8D] Em gánh không nổi đâu nghen.....
033102beer_1_prv.gif
033102beer_1_prv.gif
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (phần 8)

Trước đây tôi chỉ biết về những người bán hàng qua vẻ bề ngoài của họ khi tôi đi mua xe hơi. Nhưng giờ đây tôi đã từng làm việc sát cánh với họ, tôi đã từng bị khách hàng từ chối và bị sếp chèn ép, tôi đã từng sung sướng tột đỉnh với những giao dịch lớn và cực kỳ thất vọng khi những vụ tưởng xong đến nơi nhưng lại đổ. Tôi gặp giấc mơ giống họ về những vụ giao dịch cực dễ nhưng tiền hoa hồng cực lớn. Tất cả những gì bạn phải làm là, như ASM của tôi - Michael - đã nói, phải “vận dụng được cái đầu”.

Trong các cuộc họp về kinh doanh sáng thứ Sáu hàng tuần tại đại lý nơi tôi làm đầu tiên, các viên quản lý đều kích động tinh thần anh em, khi nói là chúng tôi với tư cách một người bán xe, có thể kiếm được nhiều tiền hơn một bác sĩ. Đúng vậy, một vài người bán xe thành đạt có thể kiếm được rất nhiều xiền. Nhưng phần lớn những người bán xe hơi chỉ đủ sống và không quên hy vọng một ngày nào đó, sự may mắn có thể thay đổi cuộc đời họ và tiền bắt đầu đổ về túi họ.

Vậy thì, bạn có cho rằng tôi là một người bán xe hơi lãng mạn? Có phải tôi cố gắng làm trong sạch họ, đang bào chữa cho những hành vi xấu xa của họ? Và bạn có thể hỏi rằng, nếu hội bán hàng không phải là những người xấu, thế thì ai là xấu đây?

Trở thành một người bán hàng, tôi đã bắt đầu nhìn những viên quản lý và chủ đại lý như những kẻ thủ phạm thực sự. Trong khi những người bán hàng tham gia cuộc đấu có nhân tính với khách hàng, thì những tay ngồi trong các tháp bán hàng lại xoay vần các con số trên máy tính và mắt của họ dán vào hàng số dưới cùng. Họ có thể nhìn thấy một cách tổng thể lợi nhuận thu được từ khách hàng và họ làm đủ cách để có được chúng. Hơn thế nữa họ còn ép buộc những nhân viên bán hàng, khuyến khích những người này thao túng, điều khiển và dọa dẫm khách hàng, trong khi chính họ mới là người chiếm được phần nhiều của lợi nhuận.

Đôi khi phần lợi nhuận một người bán hàng tạo ra lại không được chảy vào túi của họ. Một người bán hàng kể với tôi rằng hội F&I [Tài chính & Bảo hiểm] có thể dùng xảo thuật để chiếm đoạt khoản hoa hồng của nhân viên bán hàng. Họ chuyển lợi nhuận trả ngay thành những khoản trả dần và như thế khoản lợi nhuận này bay hơi khỏi phiếu của người bán xe, sau này khoản lợi nhuận đó sẽ quay trở lại đại lý dưới hình thức lãi suất cao và các khoản thanh toán đều đặn.

Tôi đã từng nếm một chút vị đắng của chuyện này. Tôi cho một người mẹ nuôi con một mình thuê một chiếc SUV và với giá niêm yết tôi hy vọng sẽ có một khoản hoa hồng kha khá. Nhưng ngày lĩnh lương tôi nhận được một cái séc 65$. Không một lời giải thích, không có một dấu hiệu nào cho biết là tiền hoa hồng của tôi biến đâu mất.

Những người quản lý đẩy dân bán hàng ra khỏi cửa, để cho anh ta gặp gỡ và chào hỏi khách hàng, rồi sau đó thì chính mình đoạt phần lợi nhuận. Không chỉ có vậy, đội quản lý còn chỉ đổ tại người bán hàng mỗi khi có vấn đề xảy ra. Tôi nhìn thấy điều này rất rõ ràng khi đội làm phóng sự TV đặt một camera mật điều tra về đại lý mà tôi nói đến trong Chương 6. Một người bán hàng được xác định là một gã đểu, khi máy camera chiếu đến tay chủ đại lý, hắn chối bay chối biến và nói rằng chẳng hề hay biết gì những việc xảy ra trong đại lý của hắn, hắn cũng hứa sẽ xem xét một cách toàn diện các thủ đoạn của dân bán hàng. Đấy, mặc dù trong các buổi họp giao ban thứ Sáu hàng tuần, tay chủ đại lý này toàn cổ vũ những chú bán hàng bán cho được nhiều với lợi nhuận cao.

(Còn tiếp)
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (phần 8)

Lợi nhuận

Chính ra lợi nhuận là một từ có ý nghĩa tích cực. Nhưng trong nghề kinh doanh xe hơi, lợi nhuận của đại lý chính là thiệt hại của khách hàng. Tôi không có ý khuyên đại lý xe hơi kinh doanh không lãi nhưng mà trong một trường hợp tôi được biết thì đại lý đã ăn quá dày, lãi 16% trên 1 chiếc xe giá 25,000$. Điều đó có nghĩa là một chú khách hàng Joe nào đó, một dạng trung lưu đi mua xe, đã trả quá tay khoảng 4,000$.

Trong khi làm việc với tư cách người bán hàng, tôi luôn ghi nhớ rằng một giao dịch mua bán có thể gây thiệt hại tới quỹ tài chính của những con người bình thường như thế nào. Trong một trường hợp, tôi tham gia vào một vụ cho một đôi thuê xe với cái giá vượt hơn rất nhiều giá trị của nó. Tôi bị ám ảnh bởi ý nghĩa rằng đôi bạn trẻ dễ thương đó đã tin cậy tôi và tôi đã để họ ký một hợp đồng kéo dài 5 năm với khoản lãi suất cao ngất ngưởng. Tôi đành tự an ủi mình rằng có thể một đại lý khác sẽ giáng cho họ một cú còn cao hơn ấy chứ.

Tại sao nghề kinh doanh xe hơi lại phát triển nhanh đến vậy? Có lẽ không có gì trong xã hội của chúng ta được bán ra mà khách hàng it chuẩn bị đến vậy.

Trong các hội thảo mà tôi từng tham dự, giảng viên tập trung vào thảo luận câu hỏi “tại sao lại theo cách đó”. Anh ta cho biết sau Thế chiến 2 có rất nhiều người muốn mua xe hơi và có rất nhiều người có tiền, nhưng mà không có đủ xe để bán. Chính vì vậy người bán hàng không thực sự phải “bán”. Công việc chính của họ là đánh giá khách hàng, tìm hiểu xem ai sẽ là người thực sự “mua hôm nay”, do đó họ có thể chuyển sang một khách hàng kế tiếp. Điều đó đã định hình phong cách bán hàng cho tới tận ngày hôm nay.

(Hết phần 8)
 
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (phần 8)

Báo cáo các bác, bản mềm em đã chuyển sang dạng MS Reader để các bác có thể đọc được trên cả PC lẫn PocketPC. Nếu máy bác nào chưa có Reader thì có thể tải về theo đường link dưới đây:

Bản mềm Tự thú của người bán xe: http://www.external.members.winisp.net/downloads/TuThuCuaNguoiBanXeHoi_Viet.lit

Microsoft Reader for PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/pc.asp

Microsoft Reader for Pocket PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/ppc.asp

Microsoft Reader for Tablet PC:
http://www.microsoft.com/reader/downloads/tablet.asp

Người dịch:
1. Datsun
2. GiaoThong
3. Mltr6
4. NoWD
5. Pigeon

PS. Phần đầu của bác PĐ em đã dịch lại để cho nó đồng nhất cách hành văn. Phần thuật ngữ buồn ngủ quá chưa dịch ra được, sẽ đền các bác sau.