Hạng B2
17/9/05
361
23
18
Liên kết tới
Phần đầu: http://www.otosaigon.com/forum/fb.aspx?m=195526&key=
Phần 4: http://www.otosaigon.com/Forum/tm.aspx?m=197971

Nguyên tác Tiếng Anh: http://www.edmunds.com/advice/buying/articles/42962/article.html

MỤC LỤC

Phần 1: Chuẩn bị công tác nội gián [DONE - PĐ]
Phần 2: Xin việc [DONE - GT]
Phần 3: Họp hành, Chào hỏi và Giao dịch [NoWD]
Phần 4: Cuộc sống ngoài bãi xe [GT]
Phần 5: Chuyện kể qua 2 lần bán hàng [R6]
Phần 6: Học hỏi từ dân Prồ [Ds]
Phần 7: Bán hàng không mặc cả [R6]
Phần 8: Phát súng chia tay [GT]
Phần 9: Những bài học từ bãi xe (cũng có 7 lời khuyên, gần giống bài của bác Phạm Đình đă đăng phía trên)
Các thuật ngữ dùng trong “Lời tự thú”




P/S:
Em thử góp vui với các bác 1 tí nhân mấy ngày rảnh rỗi. Thấy phần 6 bác NoWD chưa dịch . Em thử dịch thoáng 1 chút, lại sợ chưa nhập với hành văn của các bác ở phần trước. Theo được các bác khó lắm, em sẽ cố thử theo 1 phần vậy. Khi biên tập lại các bác sửa giúp em cho thống nhất nhé.
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

Học hỏi dân Prồ.
(6.1)

Hồi mới làm kẻ bán xe nội gián, tôi còn thường gửi e-mail báo cáo cho những người đã dựng nên kịch bản cuộc sống nơi bãi bán xe này. Nhưng rồi cuốn vào công việc, thư từ thưa dần. Không mấy lúc rảnh rang để viết. Tỉ dụ có đêm tôi đã thương thảo tới 1 giờ khuya mà chưa xong. Hôm sau, lại làm việc từ 9 giờ sáng.

Tôi đã phải để vài ngày không có thư cho các nhà biên kịch của tôi bởi tôi nhận được e-mail của ông chủ bãi hỏi thăm "Cậu đã chung sống được cùng chúng tôi?" Có lẽ, họ nghĩ tôi đã kiếm đuợc 1 bộn tiền, hoặc giả quá thoả mãn với cuộc sống ở cái bãi xe đó, nơi mà tôi đã chuyển nghề tới. Đâu có chuyển. Tôi đâu có máu buôn bán. Tôi không thích cái câu châm ngôn bán hàng "vũ điệu dưới mưa" (1 điệu gõ gót cracker, có thể nghĩa là "dãi nắng dầm mưa") mà 1 gã bán xe đã mô tả cho tôi.

Dẫu sao, tôi còn đã nhận lời sẽ bán xe ở 1 nơi nữa, 1 bãi bán xe bớt căng hơn, trước khi chấm dứt cái công việc nội gián này. Để được vậy, tôi phải rời bỏ cái công việc mà tôi đã làm tới 1 tháng và đã bán được 5 chiếc xe này. Tôi cần tìm 1 cái cớ thoát thân đàng hoàng. Khó nói trước nó sẽ thuộc dạng nào.

Vào 1 sáng thứ sáu, tôi đang cố bán chiếc xe tải pick-up cho 1 cậu sinh viên. Nhân lúc nghỉ, tôi gọi điện về nhà và nhận được lời nhắn, giọng anh trai tôi từ miền Đông trong máy nhắn tin. Báo 1 tin buồn. Anh vợ tôi đã chết đêm hôm trước. Tôi hoàn toàn bất ngờ và gần như bị sốc.

Hấp tấp bỏ ra ngoài, tôi kể với viên quản lý về sự tình. Ông ấy nói tôi có thể nghỉ bao lâu tuỳ ý, và công việc vẫn còn rộng chỗ giành cho tôi quay lại. Tuần kế sau đó, tôi gọi điện từ miền Đông nói rằng không thể trở lại.

Trở về sau đám tang người anh em, tôi bắt đầu tìm công việc bớt căng hơn, bán xe cho hãng xe Mẽo. Chắc sẽ thú vị hơn bán xe hơi Nhật bổn với áp lực nặng nề. Tôi đã gọi điện thoại đến nhiều nơi rồi gặp 1 chỗ đang rất cần tìm người bán xe. Họ gọi tôi đến phỏng vấn.

Đó là 1 sa lông nhỏ ngay ở khu đông dân cư, san sát cửa hàng và ki ốt.
Xe hơi cũ đậu thành hàng phía trước, quay ra mặt tiền với tấm bảng ghi đời xe, model và giá tiền ngay kính trước. Xe mới xếp 2 hàng lui về phía sau và còn 40 chiếc xe mới khác để ở bãi sau của hàng. Trong phòng trưng bày nơi trưng 2 chiếc xe mới, vây quanh là những chiếc bàn "tư vấn khách hàng" - ngôn từ thường dùng của dân bán xe. Tôi chợt nhận ra, khác với nơi tôi đã ra đi, ở đây hơn nửa số dân bán xe là đàn bà. Đồng phục lại là áo thun polo với logo của hãng sản xuất.
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
4/2/05
576
30
28
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

Không biết nói gì hơn ngoài từ "Tuyệt vời"
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif
080402cool_prv.gif


Cảm ơn bác Datsun, nhờ bác giúp luôn cho hết phần 6 này và sửa luôn trong MỤC LỤC nhé.

Thế này mới gọi là teamwork chứ nhỉ, sức mạnh ae vô địch:D
 
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

Vậy bác cho em theo các bác cho vui nha.
Còn có gì chưa thông, sau này nhờ các bác biên tập lại, và chỉnh lý hộ em nhé.
 
Tập Lái
14/12/05
7
0
0
54
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

41.gif
... Quá ổn ... em vote cho bác Dat 5 sao... hình như '...Xe hơi cũ đậu thành hàng phía trước...' i/o 'Xe hơi cũ đậu thành hàng phí trước...' em táy máy nhặt được mỗi hạt sạn này bác đừng ...
68.gif
 
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

Em đã sửa rồi, lúc nào rảnh bác công nông táy máy giùm em thêm nhé,
033102beer_1_prv.gif

Nhiều khi gõ xong, đọc lại khó thấy hết sạn, cát. Văn Mình, Vợ Người mà bác
21.gif
21.gif
21.gif
 
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

6.2 (tiếp theo)

Viên Quản lý bán hàng phỏng vấn tôi, 1 gã dễ dãi, trạc ngoài 30, Kevin. Ở đây không có "khu bán hàng" "lầu trên". Đón tôi tại phòng làm việc ngay phía sau sàn trưng bày. Kevin đã xem qua đơn xin việc của tôi và đã nhận ra tên của salon mà tôi đã vừa bán xe trước đó. Anh ta rít khẽ:

- "Anh bán xe ở đó bao lâu?"

- "Một tháng"

- "Cũng lâu đấy chứ nhỉ?" Gã cười và thêm "Thế sao anh lại bỏ đi?"

- "Tôi mệt mỏi với dối trá"

- "Đúng đấy. Làm ở đây anh không cần phải dối trá". Chợt ngưng lại, nghĩ xem mình vừa nói gì và "Thật ra, phụ thuộc vào quan niệm về dối trá. Nhưng yên tâm là chúng tôi không đòi anh phải làm điều gì trái với lương tâm của mình".

Gã giải thích cách thức mà tư vấn khách hàng hành xử trong cuộc ngã giá: để khách hàng phán xét. Chẳng hạn người Quản lý xe cũ đánh giá chiếc xe ở mức 4 500$. Tư vấn khách hàng sẽ nói với khách rằng chúng tôi có thể trả 4000$ cho chiếc xe, và rồi thêm 500$ để bán ra.

Tóm lại, Kevin nói, tôi sẽ thấy mọi việc cứ thẳng tưng.

- "Chúng tôi không moi của người ta với cái giá cao ngất". Anh ta nói, "Chúng tôi không sài lập thanh toán cả gói. Chúng tôi nói với mọi người, sẽ không o ép, không làm khó ai. Và sẽ là như vậy. Đây là 1 chỗ làm tốt đó".

Anh ta nhận tôi vào làm ngay. Nhưng trước hết, tôi cần phải theo 1 khoá huấn luyện trong 4 ngày. Tôi phản ứng bởi đã theo quá nhiều khoá huấn luyện trong lần bán xe trước đó. Tôi muốn có điều gì đó thay đổi trong cách bán xe cơ. Tuy vậy, tôi vẫn đồng ý bởi có thể nhờ đó sẽ có thêm kinh nghiệm ở 1 khía cạnh mới.

Tôi tham dự khoá huấn luyện cùng với 2 người mới được nhận vào salon. Họ đều trạc tuổi 20. Người tên Al, 1 chàng công tử lướt ván, có bộ tóc nâu chải ngược ra sau và 1 hình xăm lớn nơi cánh tay. Nháy mắt liên hồi, không rõ là điệu bộ để lại từ những ngày lướt lát, hay là di sản của đống hoá chất mà gã đã trút vào trong máu mình. Người kia tên Jeff, 1 gã trông thật thà, từng là thợ xe.

Có tới 15 người tham dự khoá huấn luyện bán hàng. Mấy người kia đến từ những salon bán các loại xe và hãng xe Mẽo khác, và cả xe nhập khẩu. Thầy dạy là 1 người đàn ông điển trai, cao ráo, tên Roy, bộ com plét te lịch lãm cùng cà vạt lụa, đã từng bán xe tới 17 năm. Ông ta nói rằng, ban đầu khi mới bán xe, ông ấy cảm thấy ghê sợ với công việc này. Nhưng rồi lại quyết định noi theo những người bán xe thành đạt trên bãi. Và đương nhiên, ông ấy đã kiếm được 1 bộn tiền với những kỹ năng mà sẽ dạy chúng tôi ở đây. Tôi lại tò mò cái bộn tiền sẽ lớn cỡ nào cho việc dạy lại cho chúng tôi ở những lớp huấn luyện này.

(còn tiếp)
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

(tiếp theo)
6.3

Rồi chúng tôi đi quanh lớp, làm quen với nhau. Một chút kinh dị bởi cái cách mà những thương gia này tự giới thiệu đang hạ rất thấp hình ảnh của chính mình. Phần lớn họ đã ly hôn hoặc di tản từ 1 nghề bất thành khác tới. Số khác thì rất cáu bẳn và hằn học. Một người bán xe, tầm tuổi 50, đầu hói, mặt phừng phừng, tóc muối tiêu nói "Tôi thuộc loại 3 lần mất mà không 1 lần giữ được việc, có vợ, lũ nhóc đã hơn 3 năm rồi".

Dự định sẽ chú tâm vào khoá huấn luyện này bởi tôi vẫn còn thắc mắc làm sao để bán xe thật hiệu quả, sau cái lần đầu làm nghề bán xe. Một điều tôi vẫn trăn trở, làm sao để người ta chịu vào văn phòng mình sau khi đã lái thử xe. Nhiều khi có khách mê xe thật, gặp tôi thấy thoải mái, nhưng lại không chịu tiến thêm 1 bước đáng kể, bước vào trong của hàng.

Có lần, người chồng cùng vợ đến xem 1 chiếc xe pick up 4 chỗ. Người chồng thì rõ là muốn mua ngay hôm nay, người vợ lại không. Sau cuốc lái thử, tôi mở rộng cánh cửa đón họ vào trong cửa hàng. Người chồng bước vào, người vợ đứng ngoài. Đôi lời qua lại ngay ở đó. Người vợ đã thắng và tôi mất đã mất 1 khứa.

Tôi không phiền lòng vì không bán được chiếc xe tải đó. Tôi đâu có ở đấy để bán xe, mà đúng hơn, để hiểu cách họ bán xe. Chỉ cảm thấy không ổn về áp lực đã gây nên mâu thuẫn giữa cặp vợ chồng nọ. Chuyện lại xảy ra vào cái lúc vài ngày liền tôi đang không bán được chiếc xe nào, và ông chủ đang muốn hâm nóng tôi.

Tên của những kẻ lười biếng như tôi được treo trên bảng trắng ngay nơi Lầu bán hàng, "3 ngày không bán được gì". Nghĩa là sẽ phải gặp viên quản lý của mình để lý giải làm sao để đuối đến vậy. Thường thì họ nói về nguyên nhân do bạn chưa dụ được nhiều khách lái thử xe (gọi là "trình diễn"). Viên Tổng quản ở cửa hàng còn ưa nói theo kiểu nếu 3 lần trình diễn xe mà chưa bán được 1 chiếc thì sẽ cho phép "đi xưng tội với Chúa". Cứ như là một lời cảnh cáo vì đã quậy phá. Anh phải cầu Chúa đi, để mang mọi thứ về cho cửa hàng, hoặc anh sẽ toi đó. Gã lại thêm, nếu đã mời lái thử 1 chiếc xe nữa mà khách hàng vẫn rời bãi, chưa mua, thì phải theo họ về nhà (nếu không muốn "tắt điện"). Gã nhấn mạnh ý gã với câu ưa thích khác: "Làm theo cách của tôi, hay là muốn đâm đầu ra đường cái".

Roy, người hướng dẫn khoá này, cũng giống gã Tổng quản (GM) cửa hàng trước. Toàn những lời nhàm chán và vô vị về bán hàng. Khác chăng là do Roy nói về hệ thống bán hàng tổng thể, gọi là "bán hàng thoả mãn nhu cầu". Bạn phải hiểu khách hàng cần điều gì và sẽ giới thiệu chiếc xe theo cách làm thoả mãn cái mà họ muốn. Nghĩa là bạn phải thuộc lòng các đặc điểm của xe để rồi giới thiệu nó theo nhiều cách khác nhau. Nếu khách thích an toàn, bạn phải nói về phanh ABS, túi khí và về vùng bẹp khi va chạm. Nếu khách ưa nói về cơ cấu xe, nói với họ về động cơ V6, bộ radio trong trẻo và đầu bugi bạch kim.

(còn tiếp)
 
Hạng B2
6/4/04
419
27
18
Cao Lãnh
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

Kính các bác Giao Thông, Đạt-Sún... và các bác khác tham gia dịch:

Tui thấy các bác dịch hay quá, cứ như dân pờ-rô xuất chưởng ý. Rất luôi cuốn, rất hấp dẫn.

Bao giờ dịch xong hết thì các bác biên dịch lại toàn bộ rồi phát hành là kiếm được phí ọp-lai cho AE OS đấy.

Cám ơn các bác nhiều.
 
Hạng B2
17/9/05
361
23
18
RE: Tự thú của người bán xe (phần 6)

(tiếp theo)
6.4

Hệ thống bán hàng được dựng thành 1 bộ câu hỏi mà chúng tôi phải thuộc lòng. Đêm đó, tôi mang đống câu hỏi ấy về nhà, lôi cậu con 9 tuổi, cái thằng rất thích nhập vai, cùng tôi thực tập.
Tôi bắt tay thằng con trai tôi và nói, "Cửa hàng hân hạnh được đón tiếp! Anh tên là...?"

- "Freddie."

- "Thật vui được gặp anh Freddie. Chắc anh đã biết về các dòng sản phẩm của chúng tôi ở đây?"

- "Ờ, ờ", nó nói, cố làm ra bộ nghiêm túc như người lớn.

- "Tuyệt vời, vậy anh cho phép hỏi vài câu? Tôi sẽ tìm được trong bãi những chiếc xe phù hợp nhất để anh coi".

- "OK!"

- "Freddie, hiện anh đang chạy xe gì vậy?"

- "Xe đạp BMX."

- "OK. Anh thích gì ở chiếc xe đạp đó?"

- "Đi nhanh lắm."

- "Freddie, nói vậy nghĩa là anh coi trọng cơ cấu xe, đúng không nào?"

- "Chắc là vậy."

- "Phải rồi, ở đây chúng tôi có chiếc xe động cơ V6 với công suất tới 210 mã lực (sức ngựa). Mời anh theo tôi."

Nó luôn theo sát tôi rẽ qua hay đi tới những chiếc xe tưởng tượng. Tôi mong gặp toàn khách hàng giống thằng Freddie.


(còn tiếp)